11
Buổi tối trước khi đi ngủ.
Tôi vác hết từ gối nằm tới gối ôm của mình sang xếp chồng bên chỗ Bách Chí.
Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của anh ấy, tôi hắng giọng nói: "Anh cũng nên trải nghiệm cảm giác lên cao đột ngột để mở rộng tầm nhìn chút đi Bách tổng."
Bách Chí ngay lập tức nhận ra rằng tôi đang ghi thù chuyện hôm nay chuyển đến tầng cao nhất, cười lớn một tiếng rồi đột nhiên kéo tôi qua, đặt tôi lên chiếc giường được tôi chất đầy gối.
Tôi nhỏ giọng kêu lên, vì bên dưới toàn là gối mềm lung lay nên tôi phải ôm chặt lấy Bách Chí để khỏi ngã xuống.
"Bách Chí! Em sắp ngã rồi!"
Tôi nhắm mắt thỏ thẻ bên tai anh
Còn chưa kịp làm thêm động tác, liền nghe đến bên tai truyền đến một giọng nói ôn nhu: "Em như bạch tuộc quấn lấy anh, giường có sập cũng không thể ngã được đâu."
Tôi mở to mắt, ngẩng đầu lên phản bác: “Anh mới là bạch tuộc.”
Chưa kịp dứt lời, tôi đã nhận ra tư thế của hai chúng tôi thực sự rất ‘thân mật’.
Tôi vội vàng buông tay chân ra, đẩy anh ta ra, nói: “Em là mỹ nhân ngư rồi, mau tránh ra!”
Bách Chí không những không rút lui mà còn vươn tay ôm tôi chặt hơn, cười nói: "Được rồi, mỹ nhân ngư của anh, siren của anh. "
Nói xong anh hôn nhẹ lên khóe môi tôi.
Tôi sững sờ.
Trong sáu tháng qua, ỷ vào sự cưng chiều của Bách Chí, từng chút một tôi dần dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-bach-nguyet-quang-trong-long-anh/3495219/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.