6
Bách Chí nhìn người đang từ từ đi xuống cầu thang.
Những vùng da trắng nõn, non nớt và mỏng manh lộ ra, trên người cô ửng hồng vì ngại ngùng, đôi chân cân đối và đẹp đẽ khi đi lại mơ hồ có thể nhìn thấy.
Mái tóc rối được cuộn lên, để lộ chiếc cổ mảnh khảnh.
Người đàn ông thu hồi tầm mắt, đôi mắt hơi rũ xuống nhìn không ra tâm trạng.
Tôi chậm rãi bước đến chỗ Bách Chí.
Sợ động tác quá lớn, váy sẽ bị gió thổi tung, tôi bước từng bước chậm rãi.
Bách chí vẫn đang xem qua hợp đồng, anh ấy ngước mắt lên, nhìn tôi một cách chăm chú.
Tôi đứng ngồi không yên.
"Đừng, đừng nhìn tôi như vậy. . ."
Nói xong, trong lòng tôi gào rú : Làm gì mà giọng điệu ngượng ngùng như vậy, đồ đầu to óc như quả nho!!!
Tôi có thể cảm thấy hơi nóng trên mặt giống như vừa bước ra khỏi phòng xông hơi ướt.
Bách Chí tựa hồ không ngờ tôi lại nói câu này, trầm thấp cười nói: "Được."
"Nhưng không nghĩ tới em lại mặc thành như vậy..."
Anh dường như nhất thời không nghĩ ra tính từ thích hợp, muốn ngẩng đầu nhìn, nhưng lại vì lời nói của tôi, nên đành dời tầm mắt đi chỗ khác.
Cuối cùng, anh ấy nhìn thẳng vào mắt tôi và nói: “Ăn mặc quá trang trọng.”
TÔI: “...”
Cảm ơn.
Trái tim tôi đã chết.
“Bên A và bên B không được phép có bất kỳ biểu hiện không chung thủy nào với nhau trước khi hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-bach-nguyet-quang-trong-long-anh/3495218/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.