Lâm Hàm bị đè ép đến không thể phản kháng, chỉ có thể vô lực vùng vẫy ở dưới thân Mẫn Huyền. Ngay lúc cậu còn đang hoang mang không biết làm thế nào, dư quang ánh mắt vừa đảo liền phát hiện ra lọ dược lần trước cậu đưa cho quân y đang đặt ở trên bàn.
Bên trong dược kia có chứa một ít thuốc an thần, tuy không thể làm người ta trực tiếp ngất đi, nhưng mà vẫn hơn là cứ để mặc cho Mẫn Huyền làm loạn như thế này.
Lâm Hàm cố sức vươn tay, đem lọ dược kéo về phía mình. Ngay lúc này, Mẫn Huyền giống như được 'khai sáng', đột ngột đưa tay kéo xuống quần lót của cậu, sau đó trực tiếp đem ngón tay chọc vào nơi nhạy cảm của Lâm Hàm.
Thân thể một trận run rẫy, Lâm Hàm hai mắt ẩm ướt siết chặt lấy lọ dược trong tay. Nắp lọ vừa mở, cậu đã nhanh chóng đem dược nhét vào trong miệng Mẫn Huyền.
Dược vừa vào miệng liền tan, Mẫn Huyền đang trong cơn k.í.c.h tình cũng không quá để ý tới. Lúc này hạ thân trướng đau, cậu ta theo bản năng mà giải khai khóa quần.
Khóa quần vừa kéo, gậy t.h.ị.t nhỏ nhắn màu hồng phấn liền lộ ra, tuy đang ở trạng thái c.ư.ơ.n.g c.ứ.n.g nhưng so với Alpha thực thụ thì còn kém xa lắm. Trên đỉnh q.u.y đầu rỉ ra một ít d.ị.c.h trong suốt, phủ một tầng bóng loáng lên phân thân nhỏ nhỏ hồng hồng.
Nhưng mà, so với phân thân trướng đau, h.ậ.u h.u.y.ệ.t phía sau càng làm cậu ta khó chịu hơn. Nơi đó liên tục r.ỉ ra d.â.m d.ị.c.h, vừa ngứa ngáy vừa trống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775337/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.