9
Tôi chỉ tập trung vào việc học hành để có thể tham gia kỳ thi Đại học, không ngờ lại gặp lại Tưởng Hữu.
Tuy nhiên, anh ta có địa chỉ của bố mẹ ruột tôi, nên việc tìm thấy tôi cũng không có gì lạ.
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Tôi thấy người đến là anh ta, bèn lập tức đóng cửa từ chối tiếp. Anh ta dùng tay chặn lại, tôi không hề do dự kẹp mạnh cánh cửa xuống.
Móng tay anh ta ngay lập tức chuyển sang màu tím bầm, khóe miệng anh ta gượng cười một cách khó coi.
"Hòa Hòa, anh cuối cùng cũng tìm thấy em rồi."
"Anh vẫn chưa ký vào đơn ly hôn. Về với anh đi, anh thề sau này sẽ đối xử tốt với em."
Thấy tôi không phản ứng, anh ta như dâng hiến bảo vật, lấy ra một mảnh vải dính máu.
"Em xem, những gì Bạch Linh nợ em, anh đã bắt cô ta trả lại rồi."
Nhìn mảnh vải đó, tôi mơ hồ đoán được điều gì đã xảy ra, rồi đột nhiên nôn khan. Anh ta đã bắt Bạch Linh phải chịu đựng chuyện đó!
Tôi không muốn nói thêm với anh ta một lời nào, đóng cửa và định đi vào trong. Nhưng anh ta cứ đứng chờ mãi ở ngoài cửa.
Đến đêm, tuyết bắt đầu rơi. Anh ta đứng trong sân như một tượng băng bị đóng cứng.
Những người qua lại đều chỉ trỏ. Tôi không muốn bố mẹ phải chịu lời dị nghị nên đành xuống lầu gặp anh ta.
Răng anh ta va
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-hoi-han-khi-thieu-tuong-cuoi-toi-ve-chi-vi-co-thanh-mai-cua-anh/4913696/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.