- Ba lại đi công tác sao ba- Nhỏ nhìn ba đang thu dọn quần áo vào vali
- Ừ, ba sẽ đi công tác 1 thời gian dài- Ba nhỏ nói- Con ở bên này phải tự chăm sóc cho mình tốt
- Không đi không được sao ba- Nhỏ thật sự không muốn xa ba, vắng ba nhỏ cô đơn lắm
- Không được đâu con, lần này là việc quan trọng, không thể không đi được- Ba nhỏ xoa đầu đứa con gái an ủi, ôm nhỏ vào lòng
- Bao lâu hả ba- Nhỏ ôm ba, nước mắt lăn dài
- 1 năm, ba phải giải quyết việc bên đó
Nhỏ im lặng. 1 năm có phải là quá dài đối với cha con nhỏ. Sao lại lâu như thế. Ba nhỏ cũng thường đi công tác nhưng lâu lắm cũng chỉ 1 tuần.....nhỏ chưa bao giờ phải xa ba như vậy cả. Vắng ba nhỏ phải làm sao? Có sống nổi không, sẽ cô đơn lắm, 1 mình sống trong ngôi nhà này........nhỏ ước gì có phép màu làm ba nhỏ ở lại và chuyện công ti được giải quyết hết rồi thì vui biết mấy
Ta là dải phân cách
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trong giờ học
Nhỏ đang nhớ về ba nên không để ý giáo viên giảng bài. Đầu óc trên mây trên gió...hazzzzz
- Các em hãy cho cô biết ngày thầy thuốc VN là ngày bao nhiêu?- Cô giáo hỏi, không 1 ai giơ tay, thấy con nhỏ lơ đãng nên....
- Hy, em cho tôi biết- Sao gọi nhỏ vậy. Nhỏ biết gì đâu
Sao giờ, nhỏ đứng lên ấp a ấp úng, còn không nghe câu hỏi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-han-anh-ke-dua-cot-trai-tim-toi/3045036/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.