Màn đên buông xuống, tại 1 biệt thự hoang sâu trong khu rừng rậm rạp. 2 con người đang đứng đối diện nhau...ánh đèn chiếu lơ lửng qua những khuôn mặt.
- Tao thất hẹn rồi
- 1 giọng nố vang lên, nghe quen quen...là Khang...cậu làm gì ở đây?
Thật sốc khi biết rằng người đang nói chuyện với cậu lại chính là Khánh. Ai người có quen biết gì sao?
Khánh ko nói gì, cậu chỉ hơi nhếch mép...
- Tao ko đến được là do có thằng chơi hèn hạ, đánh sau lưng
- Khang nói tiếp.
- Mày đang ám chỉ ai?
- Khánh nhìn thẳng vào mắt hắn, cậu hiểu ra là Khang đang ám chỉ mình
- Ai làm người đó khắc biết, thù này tao sẽ trả
- Khang lớn tiếng
Khánh trả thèm để ý đến mấy lời đó, quay đi. Cậu hôm nay ko có tâm trạng cãi nhau với Khang.
- Rùa rụt cổ
- Khang chế giễu
Rùa rụt cổ? Khánh ko phải người như thế. Cậu ta khinh Khánh ư? Khánh cũng ko cần phải nể...nhưng tâm trạng của Khánh đang thật sự ko tốt. Cậu nhóc cảm thấy khó chịu trong người, bức bối...vì sao vậy? Vì Khánh đang nghĩ đến con nhỏ...nhỏ đã đi đâu chứ?
- đây chính là câu hỏi đặt ra trong đầu cậu lúc này.
Ko ngần ngại, Khánh xông vào đánh Khang. Khang cũng ko vừa cùng đánh lại Khánh. Hai người vật nhau ra đất, quần áo lấm lem, 2 đại ca của thế giới ngầm đang đánh nhau mà ko ai biết...ko 1 đối thủ hay đàn em biết vì hôm nay cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-han-anh-ke-dua-cot-trai-tim-toi/3045034/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.