Buổi chiều lộng gió, con nhỏ không quên tới điểm lý tưởng là Blue Sky nhâm nhi ly capuchino của mình. NHững ngày qua thật sự có rất nhiều chuyện khiến con nhỏ cuốn vào rắc rối.
Trong đầu nhỏ đang nghĩ về cậu nhóc.........sao vậy? Sao nhỏ lại nhớ về ác quỷ. Thật sự là nhỏ đã quên được hết chuyện trước kia chưa? Câu trả lời là chưa, nhỏ không quên sự tàn nhẫn của Khánh, nhưng cũng không quên là Khánh đã giúp nhỏ. Nhỏ còn hận cậu nhóc? Thật sự nhỏ cũng chẳng biết nữa. Chẳng lẽ nhỏ vẫn còn gì đó dành cho cậu nhóc.......cậu nhóc thật sự vẫn còn chỗ đứng trong trái tim nhỏ?
Ở 1 nơi nào đó, 1 bóng đen hướng về nhỏ, đó chính là người hôm trước đứng trên tầng thượng sân trường. Ai vậy?
Con nhỏ ra về, đi dưới hàng cây, để mặc tóc bay hờ hững. Nhỏ đẹp thật.
Bóng đen đó không đi theo nhỏ nữa, nhỏ vẫn tiếp tục trên con đường về nhà. Từ phía xa, nhỏ nhìn thấy 1 người đang nằm chềnh ềnh giữa đường vô cùng đáng sợ......1 người mặt mày bầm tím, khắp người chảy đầy máu và trên người còn có 1 vết đâm. Nhỏ sợ quá định hét lên thì:
- Đừng.......hét
- Tên thanh niên thều thào, còn sống hả?
- Cậu.....cậu.
- Nhỏ sợ không thốt lên lời, nhỏ nhớ lại về vụ tai nạn đó, vụ tai nạn cướp mẹ nhỏ đi mất...vụ tai nạn toàn là máu.Nhỏ khóc......vừa sợ vừa nhớ mẹ
- Giúp........giúp tôi
- Tên đó hổn hển, ánh mắt lờ đờ
- Giúp...giúp.
- Nhỏ nâng đầu tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-han-anh-ke-dua-cot-trai-tim-toi/3045032/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.