Sau cơn mưa, trời lại sáng
Sau 1 đêm mưa bão, mặt trời lên, chiếu rọi những tia nắng yếu ớt xuống trần gian, ánh nắng quệt qua mắt nhỏ, đánh thức giấc mơ của nhỏ....1 giấc mơ...1 giấc mơ về chàng hoàng tử trong cuộc đời nhỏ.....chàng hoàng tử có đôi mắt nhuốm máu tanh
Đôi mi nhỏ cong lên, đôi mắt hé mở.......1 giấc ngủ khá ngon...nhỏ nhận ra 1 chiếc chăn đang bao phủ trên người mình...và phía bên kia là Khánh.trông kìa, vắt chân, khoanh tay, dựa lưng vào ghế, nhìn đến là.....chảnh @@. Nhỏ nghĩ thế
Nhỏ giật mình, người kia là ác quỷ, là ÁC QUỶ sao?, dụi dụi mắt để nhìn cho kĩ và nhỏ ngã cái rầm khi biết nhỏ không mơ, sao Khánh lại ngồi đây?
Cả thân xác đè bẹp duới tấm thảm trải chân, chả được tích sự gì,dáng ngã cũng xấu và tất nhiên nhỏ không quên tiếng hét kinh thiên động địa của mình, và nó cũng là báo thức của Khánh
- Làm cái gì đấy- Khánh khó chịu
Trời ạ, nhục quá, biết nói sao? Chẳng lẽ kêu nhìn thấy cậu nên tôi ngã. Lý do củ chuối
- Không cần quan tâm....tôi.tôi đang.......tập hít đất- nhỏ ấp úng
Khánh đến lạy nhỏ, đứng dậy vệ sinh cá nhân và không quên để lại câu
- Chờ khi nào xe đạp hết xăng, xe tăng thủng lốp thì cậu mới hết ngốc được
-Ờ- Nhỏ trả lời thản nhiên...........AAAAAAAA đồ chết bầm, cậu dám nói tôi thế hả? Nói cho cậu biết, khi nào mùa hè mà đắp chăn bông, mùa đông mặc áo sát nách thì lúc đó cái tính vô duyên của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-han-anh-ke-dua-cot-trai-tim-toi/3045039/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.