“Nó yếu đi?” Hạ Dương dần dần hồi tưởng lại, dường như cậu nhận ra gì đó, sau đó cũng gật đầu tán thành: “Dường như đúng vậy thật, ở trong thế giới hư không khi nó sắp biến mất. Tôi nhận ra rằng nó rất yếu.”
“Ồ, em nhận ra nó yếu như thế nào?”
“Nó là ý thức chủ của thế giới này, đương nhiên tinh thần lực và sức mạnh phải vô cùng quyền năng. Nhưng nó lại không thể trực tiếp ra khỏi thế giới hư không mà phải có trung gian, thậm chí chỉ vì điều khiển vài người là Tề Minh, Du Trình và thân xác rỗng của tôi mà cũng khiến nó mất sức, lúc cuối trước khi nó biến mất đã hét ầm lên, âm thanh nghe vô cùng phẫn hận. Lúc đó tôi thầm nghĩ tại sao lại có thể đánh bại nó dễ dàng như vậy? Thứ mà chúng ta đang giao chiến liệu có phải là ý thức chủ của thế giới này hay không. Tôi đặt ra hai nghi vấn: Một, nếu ý thức chủ đã điều khiển cả một thế giới thì tại sao nó lại yếu như vậy? Hai, nếu nó đã yếu như vậy thì lấy năng lượng từ đâu ra để thế giới này lặp đi lặp lại, trải qua bao nhiêu kiếp như này?”
“Em nhận ra rất đúng trọng tâm.” Tần Doanh vỗ tay khen ngợi: “Điều đó có nghĩa rằng, tuy nó là ý thức chủ nhưng lại bị hạn chế một vài quyền năng. Vì thế nên chúng ta có thể lợi dụng điểm yếu đó để đánh nó.”
“Tôi đang có một vài suy đoán.” Hạ Dương trầm ngâm. Nhưng cuối cùng cậu cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-duoc-tieu-thu-trong-van-np-to-tinh/1933753/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.