Ý nghĩ của Bạch Ân lại trùng hợp giống với Hạ Dương.
Có thể nói hai người tâm linh tương thông. Đây chính là ý nghĩ mà lúc nãy Hạ Dương không muốn nói cho Tần Doanh nghe.
Nhưng họ chỉ nghĩ được đến đây thôi, mọi thứ dường như lại quay trở về quỹ đạo của nó, đi vào ngõ cụt. Tuy biết điểm yếu của ý thức chủ đó, nhưng họ không nắm quyền chủ đạo, bởi vì Hạ Dương và Bạch Ân không biết đến khi nào ý thức chủ mới lại xuất hiện. Nếu nó vĩnh viễn không xuất hiện thì làm sao giải quyết những vấn đề này?
Hạ Dương rất lo lắng, cậu không lo cho an nguy của mình mà lo cho Bạch Ân. Bởi cậu biết, Bạch Ân chính là kiếp chủ, chính là nguồn năng lượng béo bở cho ý thức chủ hút. Cậu sợ một khi nó hút cạn rồi thì Bạch Ân chỉ còn con đường chết.
Cậu thở dài: “Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?”
Bạch Ân nắm tay trấn an cậu, hắn nhẹ giọng: “Mọi chuyện sẽ tự có cách giải quyết của nó, em đừng lo lắng nữa. Để anh nói cho em nghe một bí mật.”
“Bí mật gì?”
Hắn đột ngột dùng lực kéo một cái, cậu liền ngay ngắn ngồi trên đùi hắn.
Hạ Dương sợ đụng đến vết thương của Bạch Ân, cậu giãy giụa: “Đừng, cậu còn đang bị thương đó, làm cái gì vậy hả?”
Hắn hôn vào trán, mắt, mũi, môi, cằm của Hạ Dương. Từng nụ hôn đều rất dịu dàng, tựa như để an ủi người yêu đang sợ hãi. Cách này của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-duoc-tieu-thu-trong-van-np-to-tinh/1933754/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.