Đôi mắt của thanh niên tóc đen như không vướng bụi trần, không hề bố thí lấy nửa ánh nhìn cho gương mặt dị dạng của quái vật dưới đất kia.
Ánh mắt hắn chẳng dừng lại nơi nào cụ thể, lại như đang xuyên qua mảng tối vô tận, nhìn về phía nơi xa xăm không thể chạm đến trong hư không.
Tựa hồ cảm nhận được sự bất kính bị nhìn trộm, vị cách quỷ thần sa ngã khẽ nâng mắt.
Ánh mắt trống rỗng, lạnh lẽo dừng lại trên những sinh linh màu đen đang ẩn nấp sau tầng tầng lớp lớp cành lá.
Một trận xào xạc bùng lên, kèm theo tiếng than khóc thê lương của sinh vật nửa chim nửa người — rồi tất cả những kẻ cả gan dòm ngó ấy lập tức biến mất.
Ánh sao ám sắc vỡ vụn kia cũng dần dần chìm xuống bóng tối.
Thân ảnh khổng lồ mơ hồ kia cũng hóa thành ảo ảnh tan rã, tản đi như chưa từng tồn tại.
Tất cả những dị tượng rùng rợn vừa nãy tan biến như thủy triều rút, phảng phất như chưa từng xảy ra điều gì.
【Tác giả】thu lại khí tức, trở về vẻ ôn hòa vốn có.
Sắc mặt bình tĩnh lại lần nữa hiện lên gương mặt thanh tú, như thể người vừa dùng vị cách trấn áp quỷ quái không hề là hắn.
Hoàn toàn không nhìn ra nửa điểm khí thế bức người vừa rồi.
Thanh niên tóc đen, giống như một giáo viên nhẹ nhàng hướng dẫn học sinh từng bước, dùng giọng điệu thương lượng mà hỏi:
“Ngươi cảm thấy lời ta nói… có chút đạo lý nào không, Đường lão sư?”
Con quỷ quái cấp B đang quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-dien-kich-tro-thanh-nhan-vat-chinh-trong-tro-choi-kinh-di/4849565/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.