"Ngài thật đúng là để tôi chờ lâu quá rồi đấy..."
Một người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị bước nhanh tới. Nàng đeo cặp kính dày cộp, che lấp đi ánh nhìn đầy oán độc nơi đáy mắt.
Trên mặt lại treo nụ cười hòa nhã thân thiện, nàng vươn tay về phía 【Tác giả】.
Móng tay nàng có vẻ như từng bị cắn đến gồ ghề, thậm chí còn lấm tấm vài vết đỏ đen bất thường.
Đối diện với người phụ nữ lao tới, 【Tác giả】khẽ nghiêng người né tránh, không bắt tay với đối phương, chỉ đưa ra điều lệnh điều chuyển:
"Chẳng hay là đại lý viện trưởng? Thật hân hạnh được gặp. Tôi đi đường mệt mỏi, trên người bụi bặm, không dám làm bẩn tay ngài."
"Ha —— ha ——, thầy đúng là người tinh tế..."
Người phụ nữ cười gượng hai tiếng, nhận lấy điều lệnh điều chuyển.
Liếc mắt nhìn qua loa, nàng liền lập tức đổi chủ đề, như thử dò hỏi:
"Thầy là từ đâu chuyển tới vậy? Gần đây đang là thời điểm mấu chốt mà, sao không nghe bên trên nói sẽ có người mới đến?"
【Tác giả】vẫn điềm tĩnh đáp lại câu cũ:
"Tôi đến từ bên ngoài. Tôi nghĩ nơi này có thể là một điểm dừng chân không tồi, cũng có thể tạm thời nghỉ ngơi một chút."
"Vậy à...?"
Giọng nói có chút lảng tránh, đại lý viện trưởng xoa tay cười giả lả:
"Thật trùng hợp quá, tuy thầy được điều về đây, nhưng chỗ chúng tôi tạm thời… không thiếu giáo viên."
"Tôi nghĩ viện trưởng cũng có ý giống vậy!"
Nàng liếc về phía văn phòng phía sau. Không rõ từ lúc nào, nơi đó đã bị một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-dien-kich-tro-thanh-nhan-vat-chinh-trong-tro-choi-kinh-di/4849566/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.