Lâm Thành Bộ vừa nhìn thấy tin nhắn thì gọi lại ngay lập tức nhưng trong điện thoại lại truyền ra giọng nữ mà ai ai nghe thấy cũng chối tai, số điện thoại quý khách vừa gọi hiện đang tắt máy....
Hắn không từ bỏ ý định, cúp điện thoại rồi gọi lại lần nữa.
Số điện thoại quý khách...
"Anh đi mẹ luôn đi." Lâm Thành Bộ ném mạnh điện thoại xuống giường.
Điện thoại đập xuống đệm rồi bật lên một cái, nhẹ nhàng rớt xuống đất.
"Á!" Lâm Thành Bộ vội vàng nhảy tới nhặt điện thoại lên, điện thoại di động rơi vỡ chưa chắc đã tiếc, dù gì đã dùng mấy năm rồi, chẳng qua nhỡ đâu lúc này Nguyên Ngọ lên cơn lại gọi cho hắn thì sao...
Gọi cái củ lìn ấy mà gọi!
Muốn gọi thì đã gọi từ lâu rồi, căn bản sẽ không dày vò hắn như vậy.
Lâm Thành Bộ ngồi xuống mép giường, nhìn màn hình điện thoại di động phát hiện ra góc bên phải xuất hiện một vệt hở sáng.
Ngây ra một lúc rồi hắn lôi một quyển sổ và bút từ ngăn kéo tủ đầu giường ra, Quyển sổ đáng yêu này là của Lâm Tuệ Ngữ đưa cho hắn, bảo hắn rảnh rỗi thì nhìn quyển sổ này mà ngẫm về những năm tháng đời người đang lãng phí.
Có điều hắn chưa viết được chữ nào.
Thôi bắt đầu viết từ hôm nay vậy.
Hắn viết dòng chữ đầu tiên xuống trang đầu tiên.
Việc tử tế: Jehovah Bộ Bộ - Danh sách thất thoát và hao mòn cho Tiểu Ngọ.
Sau đó lật sang trang tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-den-muon-cai-bat-lua/2937538/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.