Hôm nay Lâm Thành Bộ vẫn phải đi làm, mặc dù cả đêm không ngủ hơn nữa còn muốn đánh một giấc trên giường của Nguyên Ngọ nhưng hắn chỉ đành chợp mắt một chút rồi lấy chìa khóa dự phòng treo sau cửa ra khỏi nhà.
Nhà Nguyên Ngọ cách Xuân Trĩ rất xa, Lâm Thành Bộ ra khỏi cửa trước hai mươi phút vậy mà đến nơi vẫn bị lố giờ.
"Úi chà! Anh Lâm?" Người trong bếp nhìn thấy hắn thì bất ngờ, "Đổi phong cách à?"
"Hửm?" Lâm Thành Bộ cúi đầu nhìn quần áo của Nguyên Ngọ trên người, "Rõ vậy à?"
"Rõ lắm luôn," một người phục vụ đi qua cười nói, "Nhìn là biết không phải quần áo của anh, trộm đấy à?"
"Trộm được đấy, giữ bí mật cho anh." Lâm Thành Bộ gật đầu vào phòng thay quần áo, đứng trước gương nhìn nhìn, hắn lấy cái áo phông đơn giản của Nguyên Ngọ, hình vẽ có hơi hơi không rõ thôi, làm gì đến nỗi nhìn một cái là biết không phải minh?
Chậc, hắn xoay người cầm lấy đồng phục đang chuẩn bị mặc lên, lúc quay lưng về phía gương có ngó lại một chút.
"Ôi cha mẹ nhà anh cái gì thế này..." Hắn nhìn cái con ciu to oành từ vai trái xuống đến hông phải sau lưng áo, "Tôi đệch..."
Cực kỳ rõ ràng đấy.
Chắc mình bị mệt đến ngu người rồi nên lúc mặc không phát hiện ra, nhìn đằng trước chỉ có hình linh tinh, không có mấy chữ fuck me các thứ các thứ thì mặc.
Hắn vội vàng lấy áo phông của mình trong tủ đồ ra đổi lại, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-den-muon-cai-bat-lua/2937540/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.