Dịch & biên: †Ares†
oOo
- Những người đến cầu đan hôm qua, hôm nay đã đến chưa?
Lúc này đã không còn sớm, theo lý thuyết hẳn nên có vài người rồi.
- Chưa đến.
Đồng tử thổi lò lắc lắc đầu, cũng cảm thấy kỳ quái. Loại tình huống này là lần đầu tiên gặp được a.
- Ô, Lý sư huynh, đệ phát hiện một người lén lén lút lút, tiến vào một gian mật thất chưa bao lâu, lại đi ra tiến vào một gian khác.
Đồng tử nhìn một bóng người cách đó không xa, chốc lại đi ra đi vào, làm cho người ta sinh nghi.
- Có chuyện thế sao? Đi xem thử đi.
Lý Thuận không quá để ý chuyện này, thế nhưng nơi này là địa bàn của mình, còn không tới lượt người khác tới càn rỡ.
....
Lúc này, ở phòng luyện đan, Lâm Phàm điên cuồng đào lấy bùn đen. Bùn đen này trải qua thời gian dài hấp thu dược lực tán phát ra khi người khác luyện đan nên bản thân đã có hiệu quả của thảo dược.
Loại đồ vật thế này, dùng một khối là ít đi một khối, nhưng Lâm Phàm cũng không để tâm. Hẳn hắn là người duy nhất có thể dùng bùn đất để luyện chế Tốc Nguyên Đan.
Lâm Phàm nhìn đan dược trong túi chứa đồ, rất thỏa mãn gật gật đầu. Đã có hơn một ngàn viên, mật thất cũng đã đổi mấy lần.
Chờ khi móc hết số bùn đen ở gian mật thất này chắc cũng đã đủ đan dược làm tiền công rồi.
Mà vừa lúc này, cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955875/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.