- Chủ tiệm! Chủ tiệm! Có ai không?
Tại một quán trọ, một đệ tử mặc thanh bào, đội nón che mặt lên tiếng gọi. Gọi liên tiếp mấy tiếng liền nhưng không có ai trả lời. Một người khác cũng mặc giống hệt nhưng không đội nón nói:
- Huynh đệ! Gọi cái quỷ gì vậy? Trong này ngoài chúng ta ra không có ai nữa đâu!
- Nói nhảm! Không có người thì có quỷ! Ha ha ha ha ha!
Một vị hán tử trọc đầu mặc bộ trường bào màu vàng nhạt tiến vào, lưng hắn đeo một thanh trường đao. Trông thấy 2 người cười đùa thì hắn nhíu mày:
- Làm cái gì thế? Chúng ta tới đây không phải để chơi!
- Đao đại hiệp nói phải, thuộc hạ đã lỗ mãng rồi! - Hai người thấy hắn nói vậy thì cúi đầu xấu hổ.
Bên ngoài hai nữ nhân một mặc hắc bào, một mặc lam bào tiến vào. Nữ nhân mặc hắc bào nói:
- Đao đại hiệp! Tình hình sao rồi?
Đao Tây Thắng lắc lắc đầu:
- Tình hình có vẻ không ổn! Yêu khí càng lúc càng nồng nặc. Nhưng có vẻ bọn chúng chưa phát hiện ra chúng ta đâu. Ta cảm thấy Văn Trọng lão đầu đang ở gần đây.
Nữ tử mặc lam bào nhíu mày:
- Vậy còn vị tân nhậm giáo chủ kia thì sao? Bao giờ hắn mới tới? Thiệt là...
- Phong Lan tỷ! Đừng nói bậy!
Nữ tử mặc hắc bào liền che miệng nàng.
- Hồng Ánh! Muội làm cái gì vậy?
Nữ tử mặc lam bào cười mắng.
- Tỷ đừng nói bậy. Dù sao chúng ta cũng là xuất hành trước, cho dù hắn có đến thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916988/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.