- Giết! Giết! Giết!!
Tiếng hô hào vang vọng khắp chốn, đao thương kiếm ảnh tung bay, cát bụi bay mù mịt. Toàn trường tay cụt chân đứt văng khắp nơi. Đâu đó vang vọng tiếng la hét. 350 người phía Lăng Huyền Phong đối mặt với hơn 500 người của Văn Trọng. Mặt dù chiếm ưu thế về nhân số, nhưng đa phần đám người mặc áo bào trắng chỉ biết tấn công theo bản năng, đấu khí sử dụng bừa bãi, dễ dàng bị Phục Ma đệ tử hay Cái Bang đệ tử chém giết. Chân chính khó xơi chính là 200 binh lính Thương Triều được huấn luyện bài bản, tấn công theo đội hình, khiến cho nhân thủ của Lăng Huyền Phong tổn thương không ít. Sơ bộ đã có hơn 30 người đã táng thân dưới lưỡi kiếm của binh sĩ Thương Triều.
Lăng Huyền Phong tay cầm Ỷ Thiên Kiếm vừa chém đứt cổ 3 tên binh sĩ Thương triều, vừa nhìn lên Lộc Đài. Hắn vô cùng sợ hãi bởi vì lúc này phía trên bầu trời, mây đen đang dần tụ tập. Yêu khí thành hình vô cùng đậm đặc bay lởn vởn xung quanh. Thỉnh thoảng hắn lại nghe một vài tiếng hét thảm thiết như âm hồn vẫy gọi trong đám yêu khí kia. Văn Trọng dường như không hề quan tâm đến chiến sự bên dưới, vẫn thản nhiên hành pháp:
- Kim ô nghịch hành! Bồi hồi Cửu U! Huyền Băng Doanh Minh! Ly hỏa hôi ám! Thỉnh ngô hiệu lệnh! Diệt thế Càn Khôn!
Lão chỉ kiếm lên trời, đồng thời hét lớn:
- Đốt lửa!
- Tuân mệnh!
Phía dưới, một tên thủ hạ đang cầm sẵn cây đuốc, châm lửa vào một tòa tháp nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916989/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.