- Quân Sư! Điểm 200 đệ tử giỏi nhất cùng với vài Hộ Pháp và Trưởng Lão mau cùng ta đến Lộc Đài!
Lăng Huyền Phong không chậm trễ mau chóng phân phó rồi quay ra ngoài.
- Bang Chủ! Bang Chủ!
Nhị Cẩu vội vàng chạy theo sau.
- Bang Chủ! Cầu người cho đệ tử theo cùng!
Lăng Huyền Phong nhìn hắn, sắc mặt có chút ngạc nhiên. Tiểu tử này tu vi còn yếu kém, đi theo làm gì?
- Cho ta một cái lý do?
- Đệ tử... đệ tử muốn báo thù cho huynh đệ! - Nhị Cẩu quả quyế nói.
- Ngươi có biết nếu đi cùng sẽ chỉ thuần túy là đưa thức ăn không?
Nhị Cẩu khựng lại, sắc mặt biến ảo không ngừng. Sau một hồi suy nghĩ, hắn cắn răng:
- Lần này cho dù chết cũng là do số mạng, đệ tử sẽ xuống dưới kia gặp bọn hắn. Mong Bang chủ thành toàn!
Lăng Huyền Phong nhìn hắn một hồi lâu, ánh mắt tán thưởng:
- Tốt, hai người kia có được huynh đệ như ngươi xem ra chết cũng không có gì phải nuối tiếc. Một hồi này ngươi hãy cố gắng bám sát theo đội hình, đừng có đi lẻ.
Nhị Cẩu sắc mặt vui mừng:
- Đa tạ bang chủ! Đệ tử chắc chắn sẽ không làm người thất vọng!
Nói xong hắn háo hức chạy ra ngoài. Lăng Huyền Phong nói với Quân sư:
- Tiểu tử này thật ra căn cốt vô cùng tốt, thiên tư không tồi. Trong lúc ta không có mặt thì hãy bồi dưỡng hắn.
Đơn Đình Quốc ngạc nhiên, sau đó chợt hiểu:
- Bang chủ! Ngài nhắm trúng hắn sao?
- Đúng thế! Ta không có khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916987/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.