“Diệp đội trưởng, anh trả thù hôm nay em chuốc anh uống à?” Quan Tiểu Đông ngáp ngáp, oán giận, “Em mệt ba ngày rồi, sao anh không gọi Bân Tử đi?”
“Nói nhảm ít thôi, trên đời làm gì có chuyện bánh rớt xuống đầu? Hôm nay chú vung của anh một vạn đồng thì phải làm việc cho anh. Một vạn đổi một đêm còn mệt à?” Diệp Phi vừa nói vừa gọi điện thoại.
“Không mệt không mệt, giá này thì cả cậu em đắt nhất gay bar cũng chưa bằng đâu.” Quan Tiểu Đông cợt nhả.
Diệp Phi nhướn mày, “Không ngờ chú cũng biết giá thị trường đấy nhỉ, hay đi à?”
“Nào đâu có! Em có phải gay đâu! Bạn em làm việc ở đó mà.”
“Ồ, giao thiệp rộng quá nhỉ? Bạn làm ở đâu thế?”
“Lam Yên đó. Mà anh hỏi làm gì? Chẳng lẽ anh là…” Quan Tiểu Đông nhìn lên nhìn xuống Diệp Phi.
“Đừng có nghĩ bậy. Anh thuận miệng hỏi thôi.” Diệp Phi nghĩ thầm, xem ra phải cho Lam Yên vào sổ đen, không, phải cho hết gay bar vào sổ đen, từ nay không đến nữa, quá nguy hiểm.
Đang nói, điện thoại có người nghe, Diệp Phi dặn, “Alo, Tiểu Phương, tôi đến rồi, bảo ai ra mở cửa đi.”
“Diệp đội trưởng này, một mình anh vào có ổn không?” Quan Tiểu Đông khá lo lắng.
“Không ổn cũng phải vào, bên trong chỉ cho một mình anh vào thôi.”
“Hả? Nhỡ gặp nguy hiểm thì phải làm sao?”
“Yên tâm, một nhóm lưu manh mà không đối phó được thì anh mang danh đội trưởng làm gì.” Diệp Phi nói xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cong-su/3077687/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.