Chương trước
Chương sau
".. Đồ gì cơ? Giọng của Trâu Thuấn ở đầu dây bên kia rõ ràng là sững sờ," Cậu nói lại lần nữa? "

" Siêu cấp học viện, Monogatari, luyến ái Monogatari.. Và vân vân gì đó, Phương Mặc lúng túng, "Aii, tớ thoáng cái cũng nhớ không rõ rồi."

"Chưa từng nghe nói đến," Trâu Thuấn nói, "Đó là thứ gì?"

"Một bộ phim hoạt hình Anime," Phương Mặc nói, "Là loại rất đặc sắc rất kích thích nhìn rất đẹp."

".. A?" Trâu Thuấn càng mờ mịt, "Là phim điện ảnh hả? Cậu muốn đi xem nhưng không có ai đi cùng sao?"

"Không phải, không phải" Phương Mặc hắng giọng một cái, "Tớ hỏi cậu.. Cậu có hứng thú với cái kia.. COSPLAY không?"

Bên kia Trâu Thuấn im lặng ngay lập tức.

"COSPLAY" Phương Mặc kiên trì giải thích, "Người thật sắm vai thành giả thuyết nhân vật, rất ngầu đó!"

"Tớ biết COSPLAY là gì?" Trâu Thuấn nói, "Nhưng tại sao đột nhiên lại hỏi tớ cái này?"

"Chính là.. Cái đó.. Muốn tìm cậu nhờ một việc."

Hứa Hi Nhiên nói rằng có một câu lạc bộ tên là "Hội thảo trao đổi cải cách và phát triển nghệ thuật hậu hiện đại" trong trường học của họ, và cậu ấy là một thành viên trong đó.

Cái tên nghe khá hấp dẫn, nó thực sự khiến Phương Mặc kinh diễm trong vài phút.

Nhưng ngay sau đó, cậu đã nhận ra trong lời nói của Hứa Hi Nhiên rằng đây thực chất là một câu lạc bộ hoạt hình.

Hội thảo trao đổi cải cách và phát triển nghệ thuật hậu hiện đại đăng ký tham gia cuộc thi COSPLAY được tổ chức sau đó hai tháng vẫn còn thiếu một diễn viên chính.

Hứa Hi Nhiên nói rằng trong câu lạc bộ của họ hoàn toàn không có kiểu con trai như vậy. Nếu muốn để con gái sắm vai, lại gom góp không ra được nhân thủ. Dù sao có một khoảng cách rất lớn về tỉ lệ giới tính của các nhân vật trong bộ Anime này, trong câu lạc bộ không có đủ các cô gái. So với những nhân vật nam chính tầm thường hoàn toàn không có phong cách gì. Các cô gái cho dù sắm vai cũng càng nguyện ý chọn những nhân vật đẹp trai có mị lực.

Cái gọi là tầm thường trong thế giới hoạt hình, tương tự với thế giới thực, đẹp hơn người bình thường rất nhiều.

"Tôi nghĩ Trâu Thuấn đặc biệt thích hợp, càng nhìn càng giống," Hứa Hi Nhiên nắm tay Phương Mặc khi nói những lời này, vẻ mặt thành khẩn, nói rất tình thâm ý trọng, "Cậu giúp tôi hỏi một chút được không, chúng tôi có thể cung cấp hết thảy trang phục đạo cụ. Mặc dù không có thù lao, nhưng bản thân loại hoạt động này rất thú vị!"



"Thực sự, nó đặc biệt thích hợp với cậu. Có thể nói đó là nhân vật được thiết kế cho cậu," Phương Mặc nói, "Khi tớ nhìn thấy bức tranh đó, đã cảm thấy không phải cậu thì không được.

"... "

Trâu Thuấn không lên tiếng.

" Tất cả trang phục đạo cụ không cần cậu chuẩn bị, cậu chỉ cần chuẩn bị bản thân là được rồi, "Phương Mặc tiếp tục thuyết phục.

" Nhưng là.. Tớ đối với thứ đồ vật này.. "

" Trước kia không hứng thú, không có nghĩa là sau này cũng sẽ không hứng thú, "Phương Mặc từng bước thuyết phục," Có lẽ là bởi vì chưa từng tiếp xúc mới nghĩ là mình không thích. Loại hoạt động này rất thú vị, nỗ lực thực hiện một chút không tốt sao? Nói không chừng sẽ mở ra cánh cửa thế giới mới đó! "

" Cậu điên rồi hả? "Trâu Thuấn nói.

" Tớ không có, tớ chỉ phát ra từ nội tâm mà cảm thấy cậu nên đi thử một chút xem. "

" Có tiền không? "Trâu Thuấn hỏi.

Phương Mặc chần chờ một lát, hỏi:" Cậu muốn bao nhiêu?

Cậu muốn bỏ ra.. "Trâu Thuấn lập tức đoán được tâm tư của cậu," Cậu tỉnh táo một chút được không? "

" Tớ rất có thành ý như vậy rồi, cậu đi thử một chút cũng không chết ai! "

" Cậu cũng không phải đối với tớ có thành ý, "Trâu Thuấn cũng hô to," Ta dựa vào, thật sự nhìn không ra nha, người đàn ông kia trông đẹp trai như vậy, không ngờ là một cái tử trạch (trạch nam). "

" Lời này của cậu.. "Phương Mặc ý đồ uốn nắn," Mỗi người đều có sở thích và thú vui riêng, không phân biệt cao thấp đắt rẻ. Thích Anime cho thấy người này.. ờ, giống trẻ con! Thật tốt! "

" Cậu xác định là giống trẻ con ư? "Trâu Thuấn hỏi.

Phương Mặc chắc chắn rằng đó không phải sự ngây thơ như trẻ con. Trái tim trẻ thơ sẽ không có lồng ngực phi lý đến mức khiến chàng Gay chao đảo hoa mắt. Nhưng nếu muốn cậu thành thật thừa nhận nhân vật trong bộ Anime kia vi diệu sắc tình, cậu cũng không mở miệng được.

Tất nhiên, theo cách nói của Hứa Hi Nhiên, đây là một tác phẩm có nội hàm và chiều sâu.

Đối mặt với vẻ mặt hiếu kỳ tỏ vẻ chính mình ảm thấy vô cùng hứng thú của Phương Mặc, anh vô cùng kích động, thao thao bất tuyệt.

Anh cho biết, bề ngoài tác phẩm này chỉ là bộ Anime đơn thuần trạch nam vọng tưởng hậu cung, có thể bề ngoài nhìn như nông cạn, thì phần bên trong lại cực kỳ cứng rắn. Nội dung cốt truyện bản chất con người, quan hệ giữa các cá nhân, xã hội học, đạo đức và luân lý thậm chí cả ý nghĩa cuộc sống đều được thảo luận sâu. Mỗi nhân vật xuất hiện trong truyện đều bằng xương bằng thịt, nội dung cốt truyện tuyến phong phú -+

Lập thể, ngắn ngủng mười hai tập mỗi phút đều là tinh hoa, rất đáng để đào sau và suy ngẫm. Với khả năng sản xuất xuất sắc, nó có thể coi là kiệt tác số một trong những năm gần đây.

Phương Mặc đã cố gắng tìm kiếm bằng các từ khóa sau khi trở về phòng ngủ, tìm thấy mục từ điển bách khoa của bộ phim này. Phía trên ghi giới thiệu vắn tắt nội dung cốt chuyện là: Nam chính bình thường sẽ tình cờ có được cơ hội vào học viện giả tưởng có tỉ lệ 99% nữ sinh ghi danh, sau khi đi học thì bị các loại mỹ nhân vây quanh.

Nhìn vào phần giới thiệu cốt truyện chi tiết sau đây đại khái chính là một học sinh cao trung (cấp 3) làm gì cũng không nên hồn củi mục đột nhiên ngày nào đó bị bắt cóc đến một ngôi trường bí ẩn chưa từng biết đến, sau đó có các mỹ thiếu nữ với đủ loại màu tóc và kích cỡ ngực khác nhau đối với hắn thầm thương trộm nhớ, khóc nháo đòi làm bạn gái hắn, giúp nhau tranh giành tình nhân. Tiểu tử này chiếm hết tiện nghi xoắn xuýt hết mười hai tập, cuối cùng vẫn không chọn ai, đành phải chờ đến phần hai.

Có một số hình ảnh trong mục nhập, tất cả đều ám chỉ ý tứ hàm xúc mười phần.

Nếu không nhớ rõ mẫu LOGO, Phương Mặc quả thực hoài nghi mình đã tìm kiếm sai mục tiêu. Cậu hoàn toàn không nhìn ra loại vật này có chiều sâu gì đáng nói, chỉ cảm thấy cái gọi là trai thẳng thật là khiến người ta khinh thường.



" Vừa rồi cậu gọi cái này là gì nhỉ, "Trâu Thuấn không đợi được cậu chậm chạp mở miệng, chủ động nói," Hay là để tớ tìm kiếm trước xem xem. "

" Không cần phiền phức như vậy, "Phương Mặc lớn tiếng ngăn cản," Giúp một việc nhỏ mà thôi, đâu thể không biết xấu hổ lãng phí nhiều thời gian của cậu như vậy được, bộ tác phẩm này rất thâm ảo rất tối nghĩa, đều là một ít xã hội học nghiên cứu thảo luận bản chất con người cùng các loại đồ vật khác, đặc biệt đặc biệt buồn tẻ! "

Trâu Thuấn lại trầm mặc.

Phương Mặc chột dạ:" Cậu còn nhớ hay không lúc trước cậu nói, có việc gì mà cậu có thể giúp thì cứ việc mở miệng? "

" Mặc Mặc à, "ngữ khí của Trâu Thuấn vô cùng thổn thức," Tớ hiện tại thực sự có chút.. "

" Cái gì? "

" Có chút.. Cảm giác con gái lớn không giữ được a. "

"... "

" Được rồi được rồi, "Trâu Thuấn thở dài," Chắc có lẽ sẽ không chiếm dụng nhiều thời gian đó chứ? "

" Yên tâm, sẽ không đâu! "

" Nếu chuyện của cậu có thể thành, thì tớ giúp chút việc này cũng không vấn đề lớn gì. "Trâu Thuấn nói.

Giọng điệu của Trâu Thuấn đột nhiên nghiêm túc lên, Phương Mặc không khỏi trở nên nghiêm túc theo.

" Cảm ơn, "cậu không am hiểu nói những lời quá nồng nhiệt, không khỏi có chút xấu hổ," Tớ đều ghi nhớ trong lòng. "

" Cũng không phải để ý những thứ này, "Trâu Thuấn nói," Nhưng tớ cảm thấy.. Trai thẳng đã rất khó rồi, còn là loại tử trạch hai chiều này. Anh ta không chỉ không thích đàn ông, khả năng ngay cả người sống cũng không thích. Tớ sợ cậu một đầu nóng nảy không có kết quả. "

"... "

" Tớ biết rõ hiện tại cậu nghe không vào, "Trâu Thuấn nói," Mặc Mặc, nhất định phải nhớ chừa lại cho mình chút chỗ trống, có biết không? "

Phương Mặc muốn hỏi, cậu bây giờ đang thích người kia, có để lại cho mình lối thoát hay không. Cuối cùng, cậu không nói vì cậu nhận ra rằng người bạn bề ngoài có vẻ như đang lừa dối cậu thực sự trưởng thành hơn cậu rất nhiều.

Đối lập với Phương Mặc trọng sắc khinh bạn, Trâu Thuấn biểu hiện có thể nói là không chê vào đâu được.

Cậu nói với Hứa Hi Nhiên rằng mặc dù bản thân không thích loại hoạt động này, nhưng vì cậu là bạn của Phương Mặc, xem trên mặt mũi của Phương Mặc, coi như bán cho Phương Mặc một cái nhân tình, giúp Phương Mặc một việc. Ngụ ý là khiến Hứa Hi Nhiên tìm đến Phương Mặc để tỏ lòng biết ơn và cảm kích.

Sau khi Hứa Hi Nhiên chuyển những lời này cho chính Phương Mặc qua điện thoại, nhấn mạnh nhất định phải mời hai người bọn họ ăn bữa cơm, bữa ăn ngon.

Phương Mặc cũng không từ chối. Cậu biết rõ đến lúc đó Trâu Thuấn nhất định sẽ kiếm cớ vắng mặt, về sau cậu một mình mời Trâu Thuấn một bữa là tốt rồi. Đây được gọi là sự trao truyền của tình yêu.

Sau khi cảm ơn, Hứa Hi Nhiên lại hỏi cậu:" Có phải tên họ Lưu kia ở ký túc xá không? Lúc cậu đi về hắn ta vẫn thành thật chứ? "

Lưu Tiểu Sướng giờ phút này đang cách Phương Mặc không đến hai mét. Cả hai đều nằm trên giường của mình, một người gọi điện thoại một người xem sách, đều coi bên cạnh mình như không có người.

" Yên tâm đi, cậu không phải đã dạy tôi rồi sao, "Phương Mặc nói," Tôi không uổng đâu. "



" Còn không uổng, cậu thậm chí còn không thể nhấc vali lên một cách an toàn. "Hứa Hi Nhiên nói.

Dù lúc trước đã lên kế hoạch để Hứa Hi Nhiên sinh lòng đồng cảm và quan tâm nhiều hơn, nhưng khi nói đến chuyện này, cậu khắc chế không được ở trước mặt người trong lòng cậy mạnh xúc động.

" Tôi lần đó là không cẩn thận có được không, "Phương Mặc đỏ mặt," Sức lực của tôi không nhỏ đâu. Hơn nữa.. Hơn nữa tôi cũng rất có kinh nghiệm trong chuyện này, tôi có thể xử lý được. "

Hứa Hi Nhiên cười nói:" Cũng phải. Tôi vốn dĩ còn nghĩ, cuối tuần này chỉ có một mình tôi ở lại ký túc xá, cậu có muốn đến ở tạm vài ngày đợi cho đến khi mọi người trong phòng của cậu đến rồi mới quay lại. Cậu đã có thể tự mình xử lý thì không có gì tốt hơn. "

"..."

Phương Mặc lập tức bật dậy khỏi giường.

Không, tôi thể ngờ được, tôi tí nữa thì ngất.

Cậu thống khổ không thôi, biết vậy chẳng làm, thầm nghĩ xuyên việt về nửa phút trước che miệng mình lại.

Đoán chừng là động tĩnh của cậu quá lớn, Lưu Tiểu Sướng ở góc đối diện quay đầu lại nhìn cậu một cái.

Sau khi bị Phương Mặc nhìn chằm chằm, hắn không quan tâm, cười với Phương Mặc.

Cúp điện thoại xong, Phương Mặc cảm thấy trong lòng không ổn.

Giữa đồng loại có radar đặc biệt không thể giải thích được, có rất nhiều chi tiết nhỏ bị phơi bày giữa cuộc sống hàng ngày. Lưu Tiểu Sướng có lẽ đã xác định cậu là người trong giới từ lâu.

Nếu hắn hỏi, Phương Mặc nhất định liều chết không nhận. Sau một hồi cân nhắc, Phương Mặc quyết định đăng xuất trạng thái đăng nhập của phần mềm hẹn hò trên điện thoại. App kia có thể nhìn thấy người dùng đã đăng ký gần đó cũng hiển thị khoảng cách. Ảnh đại diện chính là ảnh chụp của cậu, nếu Lưu Tiểu Sướng nhìn thấy sẽ bị nắm đuôi.

Sau khi hạ quyết tâm, cậu lặng lẽ mở phần mềm.

Trong tiềm thức làm mới trang chủ, cậu không ngạc nhiên khi thấy có một người dùng khác cách cậu một bước.

Nhưng người đó có tên người dùng khiến cậu ngạc nhiên.

Đại mãnh 1. MrLiu
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.