🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mười giây sau, Phương Mặc cưỡng ép chen vào giữa hai người, đi ở vị trí chính giữa.



Hứa Hi Nhiên hoàn toàn không chú ý đến tâm tư nhỏ của cậu, cậu cũng liền giả trang ra một bộ dáng điềm nhiên như không, vừa đi vừa chủ động cùng Hứa Hi Nhiên nói chuyện.



"Aiya, hình như tôi cũng không mang thẻ." Cậu giả vờ giả vịt.



Hứa Hi Nhiên nhẹ gật đầu: "Vậy thì cùng nhau quẹt thẻ của tôi."



"Thật sự là không tốt cho lắm a.." Phương Mặc cười với anh, "Hôm nay thật sự rất cảm ơn cậu, đã giúp đỡ tôi nhiều như vậy."



"Chỉ là cái nhấc tay mà thôi, lại không vấn đề gì, khách sáo cái gì." Hứa Hi Nhiên cười nói.



Phương Mặc làm bộ còn muốn khen thêm hai câu các loại lời nói như là cậu thật sự quá tốt, quá nhiệt tình, quá thiện lương thật là làm cho người khác cảm động, còn chưa mở miệng, ở một bên khác truyền đến tiếng nói sâu kín của Trâu Thuấn.



"Má ơi, sao hôm nay trời lạnh như vậy, tôi đột nhiên nổi một thân da gà."



"Hả" Hứa Hi Nhiên cách xa hơn một chút, không nghe rõ, "Cậu vừa nói gì vậy?"



"Khụ" Phương Mặc lớn tiếng ho khan, khẽ quay sang một bên chắn tầm nhìn của Hứa Hi Nhiên khỏi Trâu Thuấn, sau đó mỉa mai: "Cậu ấy nói, cậu ấy muốn mua cơm đóng gói trở về phòng ngủ ăn."



"À, như vậy hả," Hứa Hi Nhiên không nghi ngờ gì, "Ở đây khá rắc rối khi đóng gói trong căng tin, phải đến cửa sổ chuyên môn mua hộp đóng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-coi-cau-la-anh-em/2765595/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.