71.
Cảnh Minh nhìn thoáng qua Đề Hồ hãy còn đang say giấc, bèn đóng cửa ra ngoài gọi điện thoại.
“Đột ngột thế, nhà tôi còn nuôi thú cưng đấy…” Tóc Cảnh Minh vẫn vểnh lên, trưng vẻ mặt mất hứng.
Tiểu Tiếu khóc không ra nước mắt: “Xin anh đó, nhà Yên Nhiên xảy ra chút chuyện, chẳng phải là chuyện phát sinh đột ngột đó ư, anh đến giúp đi ạ, xem như tích đức thôi mà…”
“Được được được rồi, ngưng.” Cảnh Minh nghe cô ta càng lúc càng rông dài, “Nhà tôi còn có đứa gào khóc đòi ăn đây này, cô tìm người khác…”
Hắn còn chưa kịp nói xong thì cái giọng ngâm dài của Tiểu Tiếu đã tập kích vào tai: “Ôiiiiii anh đừng nói thế chứ, cũng chỉ có anh mới ngăn được vụ của Yên Nhiên thôi, nếu mấy người kia đi thì fans sẽ phản kháng đó…”
Cảnh Minh vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn, nhưng nhấn nhá từng chữ vẫn rõ ràng: “Không đi.”
Trước khi hắn cúp máy, Tiểu Tiếu bèn ôm Misu đến. Misu là một con Ragdoll, mắt màu xanh lam, lông trắng như tuyết, rất đẹp.
Misu kêu “Meo meo”.
Ngón tay định cúp máy của Cảnh Minh dừng lại.
“Misu xin anh đó.” Tiểu Tiếu nói xong thì bên con mèo kia lại “Meo” mấy tiếng dài.
Tiếng kêu này vừa mềm mại vừa uyển chuyển, Cảnh Minh nghe ra ý làm nũng trong đó, “Đừng kêu, đừng kêu nữa…”
Tiếng nũng nịu bên kia vẫn chưa dứt, Cảnh Minh không chịu nổi nữa, “A a a tôi đi, tôi đi còn không được à!”
72.
Ashhh…
Cảnh Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-the-nuot-dau-ngai-khong-a/2457860/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.