63.
Đề Bảo khó hiểu.
Đề Bảo bực mình.
Đề Bảo nghèn nghẹn.
Đề Bảo vẫn muốn giằng co thêm.
Vì vậy, y bước sang chỗ đối diện bên trái Đề Hồ.
Đề Hồ nháy mắt mấy lần rồi lắc đầu nguầy nguậy ý bảo y đừng nói gì nữa.
Y bước sang chỗ đối diện bên phải Đề Hồ.
Đề Hồ nháy mắt mấy lần rồi lắc đầu nguầy nguậy ý bảo y đừng nói gì nữa.
Y đứng ngay chính diện Đề Hồ.
Đề Hồ nháy mắt mấy lần…
Đề Bảo nâng mặt nó lên, “Mắt mày bị làm sao thế, có phải là không thoải mái gì không…”
Đề Hồ lắc đầu.
Đề Bảo nhíu mày, thầm nhủ không phải là dấu hiệu không ổn trước khi biến hóa đó chứ, khi y đang định cúi đầu nhìn kỹ hơn thì chuông điện thoại reo.
“Đồ sếp khốn nạn đồ sếp khốn nạn anh không phải anh không phải anh không phải người…”
Tiếng chuông reo bất thình lình trong căn phòng yên ắng, âm thanh này như thức tỉnh kẻ ngu muội(*).
(*Nguyên văn là: 振聋发聩 – Chấn lung phát hội – Kêu lớn tiếng làm thức tỉnh kẻ ngu muội. Ở đây tôi bị bí từ nên không biết có cách nào diễn đạt hay hơn không.)
Đề Hồ thở phào một hơi, rốt cuộc cũng thoát một kiếp rồi, bèn nhắc Đề Bảo: “Anh Bảo Bảo ơi, điện thoại anh reo kìa…”
Nghe thấy tiếng chuông, khóe miệng của Đề Bảo hơi mở rồi lại hơi mím, trong nháy mắt đã nhăn mày lại, sắc mặt hung dữ.
Nếu không phải vì Đề Hồ đang nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-the-nuot-dau-ngai-khong-a/2457858/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.