(Ngượng ngùng ếu gì?! -.- Mọi người đừng để cái tiểu đề này lừa tềnh nha:v)
Đêm khuya gió lớn là thời điểm thích hợp nhất để cướp bóc lộng hành, giết người diệt khẩu, gây án mạng rồi bỏ trốn, đương nhiên cũng là thời cơ tốt để táy máy tay chân.
Hà Nại đang ngồi chồm hổm thì cảm giác được Tôn Hối đi qua bên phải cậu, Hà Nại tò mò mở mắt muốn xem Tôn Hối định làm gì, bỗng nhiên cảm thấy có một bàn tay ôm lấy thắt lưng mình, một tay khác luồn qua mông ôm lấy hai bắp đùi của mình.
Hà Nại cả kinh kêu lên: “Anh làm vậy?”
Giây tiếp theo Tôn Hối hít một hơi thật lớn, bế Hà Nại đứng lên. Tôn Hối sóc Hà Nại lên một cái, Hà Nại liền nằm gọn trong lòng anh, còn Hà Nại bị dọa sợ hết hồn, lúc này mới biết chuyện gì đang xảy ra, quát: “Anh làm gì?! Mau thả ra!”
Thằng nhóc này nhìn cả người vừa nhỏ lại vừa gầy, không ngờ ôm vào cũng rất đầy đặn. Thế nên để bế được Hà Nại, Tôn Hối phải tốn rất nhiều công sức, vậy mà Hà Nại lại còn ngọ nguậy, “Đừng nhúc nhích.”
Hà Nại lập tức phản bác: “Tôn Hối, thả em xuống!”
“Sau đó em sẽ ngượng ngùng mà ngồi xổm ở đây tới sáng mai?” Tôn Hối cười nói. Lần này cả người Hà Nại đều thả lỏng, Tôn Hối vẫn đứng như cũ, tay trái vẫn ôm thắt lưng Hà Nại, tay phải vẫn ôm lấy hai đùi cậu, vẫn là ‘Ôm công chúa’ nhẹ nhàng hơn a.
Hà Nại cảm thấy cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-muon-be-cong-cau-dau/2354144/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.