“Tốt quá rồi, quả nhiên là cậu!” Nam nhân chạy đến trước mặt Tôn Hối “Cậu từ quê trở lên đây sao không nói cho tôi biết?!”
Người này cao gần bằng Tôn Hối nhưng đặc biệt gầy hơn, hơn nữa khuôn mặt cũng trắng, chung quy là rất đẹp. Bất quá y mặc âu phục, từ đầu đến chân đều là nhãn hiệu nổi tiếng, vừa nhìn là biết kẻ có tiền.
Đã vậy còn quá gầy, nhất định là sinh hoạt quá an nhàn, không biết khó khăn của nhân gian, chắc chắn đây là kết quả của việc kén cá chọn canh, Hà Nại nhịn không được có chút ghen tị nghĩ. Bất quá không biết tại sao, Hà Nại nhìn bộ dáng của nam nhân này rất giống một người, nhưng lại không nhớ ra là ai.
Tôn Hối nhìn nam nhân, trong một khắc này, ánh mắt có chút tránh né, “… Sau khi về, rất bận”
“Cũng phải, cậu là bác sĩ lớn mà!” Nam nhân cao hứng kích động, nắm tay Tôn Hối nói: “Mấy ngày trước tôi gọi điện cho Tô Học, cậu ta nói vẫn chưa gặp cậu, cậu bảo mật công tác của mình thiệt tốt nha!”
Tôn Hối lườm y một cái, cười khan mấy tiếng. Tô Tuyết quả nhiên là có liên hệ với mi, hừ, vậy mà Tô Tuyết nói với ta là bọn mi vẫn còn xích mích đấy.
Nghe đến đó, Hà Nại rốt cuộc hiểu rõ, nam nhân này quen biết Tô Tuyết, nhất định là bạn bè mất liên lạc với Tôn Hối. Hà Nại ưỡn ngực, có chút khẩn trương chờ Tôn Hối giới thiệu mình, bạn bè của Tôn Hối có thể hay không không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-muon-be-cong-cau-dau/2354140/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.