“Hà Nại, sáng mai mi nhất định phải dọn ra ngoài đó.”
“Có thể, nhưng mà…” Hà Nại quả thực bị bà chủ làm khó dễ, sáng mai đã phải thu dọn đồ đạc, thu dọn xong rồi biết đi đâu ở đây, với lại rõ ràng là mấy ngày nữa mới đến hạn, tự dưng lại bắt cậu cuốn gói cút khỏi đây. Tôn Hối ngược lại rất vui vẻ, nhìn sắc mặt Hà Nại anh liền biết cậu không có chỗ nào để đi, nhân dịp này anh sẽ cho Hà Nại một sự lựa chọn cực kì tốt.
“Đến, ta nói với mi rồi đó, sáng mai đừng có trách sao ta không nể tình.” Bà chủ nhà nhịn không được cắt đứt lời Hà Nại.
“… Vậy cũng tốt.” Hà Nại chán nản nói, ngây thơ nghĩ, xem ra ngày mai chỉ có thể đi thuê mền gối thôi.
Bà chủ nhà có được đáp án hài lòng, vui vẻ đi khỏi. Ngày mai Hà Nại dọn đi, khách mới sẽ chuyển đến ở, đúng là không lãng phí một ngày nào.
Tôn Hối nhìn Hà Nại khó xử, trong lòng vui vẻ không thôi, anh chắc chắn là Hà Nại sẽ không tìm được nhà trọ mới.
Tôn Hối cười híp mắt đề nghị: “Hay là chuyển đến nhà của tôi ở đi? Chỗ của tôi còn dư một phòng.”
“A?” Hai mắt Hà Nại sáng lên, kích động hỏi: “Tiền thuê ở chỗ anh là bao nhiêu?”
“Tiền thuê?” Tôn Hối không ngờ Hà Nại lại cho rằng anh muốn cho cậu thuê nhà “Không cần, em chuyển tới ở là được.”
“Như vậy sao được! Chúng ta thân như anh em ruột vậy, phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-muon-be-cong-cau-dau/2354138/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.