Sáng hôm sau, vừa mở điện thoại ra, Hứa Hoan đã thấy nhóm chat bốn người của họ hiển thị hơn 500+ tin nhắn, con số ấy vẫn còn đang tăng lên nhanh chóng.
Mang theo sự tò mò mãnh liệt, Hứa Hoan kéo tin nhắn lên từ đầu, đọc lại từ đầu.
Đọc một lúc, cậu bật cười thành tiếng.
Ban đầu chỉ là tiếng khúc khích nhỏ nhẹ, đến khi nhận ra trong phòng chỉ có mình mình thôi thì chẳng cần nín nữa, liền hahaha cười phá lên.
Thảm thật, quá thảm! Ba người kia mang về tổng cộng 27 chiếc bánh thịt thơm phức, mới qua một đêm mà chỉ còn lại 10 cái, miễn cưỡng mới giữ được số lượng hai chữ số.
Người thảm nhất phải kể đến Nguyên Nhược, không hiểu cậu ta xui kiểu gì, nửa đêm về nhà lại gặp cả nhà đang ngồi ở phòng khách, mang đồ ngon về lập tức bị bắt sống tại trận. Cả nhà cậu ta không để cậu kịp phản ứng đã đem tất cả bánh thịt thơm phức cho vào lò vi sóng, chia đều mỗi người một cái, ăn đến miệng đầy mùi thơm.
Để không bị rơi vào cảnh không được ăn miếng nào, Nguyên Nhược đành cắn răng lao vào chiến trường, giành được nửa cái bánh thịt.
Trước khi về nhà, cậu vốn đã ăn không ít rồi, lần này thì thật sự ăn đến mức căng bụng, liên tục k** r*n trong nhóm rằng mở mắt tới trời sáng mà vẫn chưa thấy đói, tiện thể spam biểu cảm khóc lóc, đến Mạnh Khương Nữ chắc cũng phải sợ chạy mất.
Người xếp thứ hai về độ thảm là Kỷ Sâm Trạch.
Cậu ta nói, trước khi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-toa-nha-o-que/4676553/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.