*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kỷ Sách nói: “Vai tôi bị thương”
Quần chúng ở mặt trận thống nhất kháng tra ánh mắt thì bi thương, nhưng nội tâm lại cười như điên.
Kỷ Sách nói: “Cho nên tâm tình rất không tốt”
Quần chúng im re.
Kỷ Sách nói: “Đầu tiên làm ba lần một trăm cho nóng người, sau đó bắt thăm, người nào bắt được con số giống nhau sẽ tổ thành đội. Hai người một tổ, đánh gục được đối thủ thì có thể giải tán ăn cơm, còn ai gục sẽ bị phạt chép《Lịch sử phong tục biên cảnh phương Nam》chương 5”
Quần chúng vực dậy tinh thần, ai cũng muốn giải tán sớm, cái quỷ lịch sử phong tục gì gì đó họ ngay cả đụng vào cũng chả muốn đụng.
Lương Thượng Quân nhớ rõ nội dung của chương 5 là giới thiệu về dân tộc Hani, dân tộc Di và dân tộc Choang ở khu vực biên thùy Quảng Tây. Xem ra mặc kệ ý của bên trên như thế nào, Kỷ Sách đã chuẩn bị đầy đủ về chiến trường nước địch rồi.
Ngông cuồng bậc nào chứ, dám ngang nhiên dò hỏi “Bẫy rập” của trường quân đội và Bộ an ninh quốc gia.
Lúc làm ba lần một trăm, tổ ba người đào viên, đại đội Liệp Ưng và nhóm Hara đều không gặp vấn đề gì, Cung Trì làm được một nửa đã nằm sải lai trên sân huấn luyện, Kỷ Sách không làm khó hắn, ngoắc ngoắc tay kêu hắn tới ngồi bên cạnh mình, nhỏ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chung-luu-phong/1862602/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.