Mặc kệ lãnh đạo Giang kia là thật hay giả, Tiêu Ái Nguyệt bất chấp ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày. Eo của cô bị thương, da bên hông xanh tím cả khối lớn trông khó coi muốn chết, đứng lên cũng không nổi chứ nói gì đến việc ra khỏi cửa.
Bi thảm như vậy hết một tuần lễ, Tiêu Ái Nguyệt nhận được một tin nhắn lạ kêu cô đến bộ phận nhân sự của 'Niên Phong', đồng thời chúc mừng cô đã trở thành quản lý của phòng nhân sự.
Quá qua loa, Tiêu Ái Nguyệt nói thầm. Cô kéo màn cửa để ánh nắng từ bên ngoài chiếu rọi lên cái 'ổ chó' mấy ngày chưa quét dọn của mình, sau đó lại khó chịu đóng màn lại rồi đặt mông ngồi xuống căn phòng không đến 30 mét vuông, cũng mặc kệ ngồi trúng cái gì, cô ngáp một cái, thoa thuốc vào eo.
Dầu thoa hương hoa không dễ ngửi, chẳng ai cảm thấy vui vẻ đối với lãnh đạo mới nhậm chức, mái đầu của quản lý Trình bạc trắng trong vòng một đêm, gã đứng trong góc nhỏ cúi đầu không nói, cực kỳ giống bộ dáng của Tiêu Ái Nguyệt ngày đầu mới đến công ty.
Tiêu Ái Nguyệt lướt cả người đầy mùi dầu qua, đám tài xế còn lỗ mãng mấy ngày trước đang đứng thẳng người đợi cô nói vài câu chính thức nhưng cô lại không nói lời nào, chỉ ném ánh mắt về phía ông chủ Hoàng 'chỉ thấy đầu không thấy đuôi' dạo trước.
"Ông chủ nói vài câu đi chứ?"
"Khụ khụ." Việc đáng làm thì vẫn phải làm, ông chủ Hoàng hắng giọng một cái, lớn tiếng nói, "Chắc hẳn mọi người đều đã gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cho-em-den-ba-muoi-tuoi/380396/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.