Chương trước
Chương sau
Thời gian thấm thoát trôi qua, Tiền Bối đã tạo thành thói quen mỗi ngày lên weibo Vưu Diệc Tư dạo mấy lần. Lúc này cậu lại lấy điện thoại ra chuẩn bị soạn mấy câu rắm cầu vồng, tiếp tục tung hô Vưu Diệc Tư!
Thật ra mấy hôm nay quan hệ giữa Tiền Bối và ba Tiền đã bớt căng thẳng, ba Tiền không những mở lại thẻ cho Tiền Bối mà còn cho cậu thêm tiền tiêu vặt vì nghe con trai mình mỗi ngày chỉ ăn dưa với muối bánh bao và cháo trắng. Hiện tại tài chính của Tiền Bối không còn eo hẹp như trước, không cần phải làm thủy quân gom góm từng đồng nữa nhưng Tiền Bối vẫn tiếp tục làm việc cho Vưu Diệc Tư, siêng năng tận tụy không sót một ngày.
Có lẽ, đây chính là yêu đi!
Dù sao… Tiền thì ai chẳng yêu! Nó không những mua được đồ ăn ngon mà còn có thể mua được quần áo hàng hiệu, ai mà không bất chấp tất cả vì nó rồi bước lên con đường làm thủy quân tung hô này…
Tiền Bối siết chặt nắm đấm, cảm giác tức đến nổ phổi!
Vì sao ư? Cậu phát hiện ra chuyện gì hả?
Phát hiện bên dưới weibo Vưu Diệc Tư, có một tài khoản là ‘Yêu Vưu Diệc Tư nhất’ hoạt động vô cùng năng nổ, đẩy hết bình luận của cậu xuống dưới.
Chuyện này thì cũng chẳng có gì to tát, dù sao khách sộp như này thêm vài thủy quân cũng chẳng sao, nhưng cái tên không biết xấu hổ này lại dám đạo văn cậu! Đó toàn là tâm huyết của cậu đó!
Khi Tiền Bối nhìn thấy tình hình này cũng là lúc vừa tan học, cậu đập bàn, đi qua đi lại trên hành lang để xả giận. Bạn bè bị tiếng vang lớn làm cho giật mình, không biết là ai chọc khiến cậu tức giận đến thế, nhìn gương mặt cậu như kết hàng chục lớp băng đăng.
Tiền Bối cảm thấy chuyện này không thể nhẫn nhịn, cậu phải bắt tên này dừng việc đạo văn lại ngay!
Nghĩ sao làm vậy, Tiền Bối lập tức hành động, trả lời ngay bên dưới bình luận của ‘Yêu Vưu Diệc Tư nhất’: “Cậu đừng có quá đáng như thế, đừng có copy mấy câu nói của tôi, đó là tình cảm của tôi, không phải của cậu!”
Tiền Bối bấm gửi xong thì cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, có thể là do bình thường ít khi cãi nhau nên không có kinh nghiệm, nói bấy nhiêu vẫn chưa đủ làm cậu nguôi giận.
Quả thật, cách Tiền Bối trả lời chẳng có tí công kích nào mà chỉ khiến cho đối phương cảm thấy cậu rất dễ bắt nạt, không bao lâu sau ‘Yêu Vưu Diệc Tư nhất’ trả lời cậu: “Rắm cầu vồng chả phải đều như vậy sao, cậu làm được mà không cho tôi làm à?”
Tiền Bối tức đến nghiến răng, có điều chỉ mới nghiến hai lần liền sực tỉnh dừng lại, dù sao hành động này hoàn toàn không hợp với hình tượng lạnh lùng của cậu.
Tiền Bối chỉ có thể kiềm nén, nói thêm mấy câu với thủy quân kia.
Đột nhiên, Tiền Bối nghĩ đến một chuyện — Hai người họ hình như đang cãi nhau trong weibo Vưu Diệc Tư? Lỡ khi Vưu Diệc Tư quay phim xong lên xem, thấy toàn là nội dung không hay thì có ảnh hưởng đến tâm trạng của anh không?
Tiền Bối vô thức chuyển chiến trường sang tin nhắn riêng, đúng lúc đối phương cũng gửi tin nhắn lại: “Không phải chứ người anh em, tôi càng nhìn càng thấy cậu quen quen, cậu cũng là thuỷ quân đúng không? Mượn mấy câu rắm cầu vồng của cậu cũng có sao đâu, có tài nguyên thì mọi người cùng chia sẻ, cùng nhau kiếm tiền, đúng không?”
Tiền Bối kinh ngạc, cậu chưa từng gặp người nào vô liêm sỉ như vậy!!!
Một thuỷ quân thôi mà dám gọi Vưu Diệc Tư là ‘chồng ơi’!
Tiền Bối tay nhanh hơn não, chửi xong là bấm gửi luôn.
Không ngờ ‘Yêu Vưu Diệc Tư nhất’ chẳng để tâm xíu nào, còn quay lại trả cho cậu một đòn chí mạng: “Tôi gọi anh ta là ‘chồng ơi’ thì sao, chẳng phải cậu cũng gọi người ta là ‘anh ơi, anh à’ nghe rất thân mật sao?”
Lúc Tiền Bối soạn mấy câu tung hô nịnh nọt kêu người ta là ‘anh ơi, anh à’ thì không thấy có gì kỳ quái, nhưng bây giờ nhìn thấy ‘Yêu Vưu Diệc Tư nhất’ gọi hai chữ ‘anh ơi’ thì cậu giống như con mèo bị giẫm phải đuôi, tức đến mức xù lông.
Đương lúc Tiền Bối quyết tâm đại chiến 300 hiệp với tên này thì đột nhiên ‘Yêu Vưu Diệc Tư nhất’ đáp: “Ái chà chà, không hiểu nổi mối quan hệ thuỷ quân với nghệ sĩ hai người, làm thêm thôi mà sao phức tạp vậy, thôi tôi rút.” Nói xong liền block Tiền Bối.
Tiền Bối:???
Tiền Bối sững sờ chả hiểu gì, thì nghe thấy tiếng báo có tin nhắn mới, là của Vưu Diệc Tư.
— Bạn nhỏ, đừng nóng.
— Anh biết đây đều là thành ý của em, cảm ơn em đã thích anh như thế.
— Anh đã phê bình bạn fan kia rồi, em vui lên đi nhé?
Tiền Bối không trả lời Vưu Diệc Tư ngay mà chạy tới chiến trường lúc nãy của mình và ‘Yêu Vưu Diệc Tư nhất’, chỉ thấy Vưu Diệc Tư tự mình trả lời: “Cám ơn cậu đã thay mặt @Cái đuôi nhỏ của Vưu Diệc Tư truyền đạt sự yêu thích của em ấy, nhưng anh không muốn tình huống này xảy ra một lần nữa:).”
Tiền Bối giật mình.
Anh chàng này, chẳng trách chỉ có thể là nghệ sĩ tuyến 18…
Sao lại đi bảo vệ một thủy quân cơ chứ?
Nhưng mà, cậu lại cảm thấy hơi vui vui…
Ừm, chỉ vui xiu xíu thôi.
.:.
Đậu: Vì mỗi chương khá ngắn nên mỗi ngày Đậu edit 1 chương, xong dồn đến cuối tuần up đó, mọi người đừng bất ngờ quá:)))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.