Kết quả kiểm tra cho thấy cơ thể của Tá Nguyệt không có vấn đề gì, Elrey trông không có vẻ tin tưởng lắm bảo cậu đi kiểm tra thêm lần nữa, kết quả cho ra vẫn như thế, nhìn biểu cảm không hài lòng của anh khiến bác sĩ không khỏi thấp thỏm theo, Tá Nguyệt thấy cứ để mọi chuyện như vậy thật không ổn chút nào, cậu thật sự không bị bệnh gì, có khám mấy cũng cho ra kết quả như cũ thôi.
Thiếu niên dùng hết sức lực từ khi bú sữa mẹ cho đến giờ để khuyên người đàn ông, nói đến mức miệng lưỡi khô chát thì anh mới chịu miễn cưỡng tin một chút, nhưng với cái lí do vì quá buồn ngủ mà nằm giữa đường thì Elrey vẫn nghi ngờ lắm.
Tá Nguyệt cũng không mong Elrey tin tưởng vào cái lí do ngớ ngẩn kia, cậu chỉ mong anh đừng bảo cậu quay trở lại khám lần thứ ba thôi.
Hai người ngồi trên xe trò chuyện câu được câu không một hồi thì Tá Nguyệt mới biết thì ra Elrey xuất hiện ở con đường tắt kia không phải trùng hợp mà là anh việc phải đến thành phố kế bên, trùng hợp là đường đi lại nằm ngang qua tiệm hoa nhà cậu, thế nhưng không ngờ thấy cậu "nằm ngủ" giữa đường, tưởng cậu bị thương hay trúng độc gì đó nên chở cậu đi bệnh viện luôn.
Tá Nguyệt nói lời xin lỗi với anh, Elrey đáp lại không sao.
Sẵn tiện cũng đưa lại thanh kiếm đã rèn lại cho cậu luôn, lưỡi kiếm đã bị mẻ ít nhiều từ trong trận chiến, sau khi trở về từ Rừng Vô Tận thì Elrey đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-mot-nguoi-qua-duong-ma-thoi/428548/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.