Vì Bích Lađắc sủng, nên các vị trắc phúc tấn rảnh lại tìm đến chỗ nàng ta ngồi chơi, vừakể khổ vừa thảo phạt, nhưng, thân làm chị ruột như Nhan Tử La mà còn thế này, bọnhọ ngược lại cũng không dám nặng lời với nàng ta. Cuộc sống của Nhan Tử La bìnhthản trôi qua, đi học nàng nổi tiếng là “vua ngủ”, nàng có thể ngủ cả tiết Ngữpháp, Vở chỉ ghi được phần mở đầu và kết thúc, không có phần nội dung ở giữa.
Đến đầutháng năm, là sinh nhật của Niên thị, Nhan Tử La chuẩn bị quà đích thân mangsang tặng. Niên thị vẫn bộ dạng yếu đuối đáng thương đó. Theo lời dặn dò của DậnChân, đám vợ lớn vợ bé lại cùng tập trung ăn uống, đây là lần đầu tiên nàng gặpDận Chân từ sau buổi tối ngày hôm đó, mặt chàng chẳng tỏ thái độ gì, cũng khôngnhìn nàng. Nhan Tử La tự động ngồi xuống cạnh Nữu Hỗ Lộc thị,lặng lẽ ăn cơm,nhưng lần này không cần phải ăn cơm chay nữa, bởi vì chính chủ mà đám vợ lớn vợbé của chàng muốn thảo phạt hôm nay cũng có mặt trong bữa ăn.
Ăn cơmxong, mọi người lại lục tục kéo nhau ra kịch đài ở hậu viên, mặc dù không thểsánh với Sướng Âm Các, nhưng cũng rất hoành tráng. Diện Chân và Nạp Lạt thị ngồiở giữa, Niên thị vẫn ngồi ở bên cạnh sân khấu.
“Tử La, lạibuồn ngủ à?”, Nữu Hỗ Lộc thị nhìn Nhan Tử La đang lim dim mắt hỏi.
“Muội cứnghe thể loại này là buồn ngủ, không thể thưởng thức nổi”, Nhan Tử La nhấp mộthớp trà để tinh thần tỉnh táo hơn.
“Ta thấy muộinên tìm thái y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296823/quyen-2-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.