Tối hôm đó,Dận Chân không đến. Liên tiếp năm, sáu ngày hôm sau cũng không đến. Chỉ có Phúctấn là tới thăm nàng, bóng gió nói cho nàng biết, Bích La có thể được gả vào phủnày. Nhan Tử La ngồi nghe chẳng tỏ thái độ gì. Thấy chưa, khả năng buôn chuyệncủa cổ nhân tốc độ không nhanh bằng những người sống ở thời hiện đại. Cuối cùngPhúc tấn lại báo nàng, Dận Chân cho phép nàng gặp Trương cách cách ở phủ Bátgia.
Ngày hômsau, Nhan Tử La như chim được sổ lồng, vội vội vàng vàng chạy tới Lan Quế phường.My Liễm Diễm đã đợi nàng ở đó từ lâu. Thấy nàng đến, kéo nàng lên lầu, giảithích một lượt kế hoạch của nàng ta. Ban đầu Nhan Tử La trợn tròn hai mắt, chếtcũng không chịu theo nhưng bị My Liễm Diễm kéo đi xem những bộ y phục đẹp mànàng đã ao ước bấy lâu, cuối cùng đành nhắm mắt đồng ý
Bắt đầu từhôm đó, ngày nào Nhan Tử La cũng tới Lan Quế phường hát hò nhảy múa mệt tới mứcđầu tóc ướt đẫm mồ hôi, tâm trạng cũng tốt lên không ít. Nhưng, điều khiến nàngbuồn hơn cả là My Liễm Diễm ép nàng cấp tốc phải học được cách dùng ánh mắt đểbắt hồn người khác.
Tập luyệnchưa tới hai ngày Nhan Tử La bèn đi tới trước mặt My Liễm Diễm, chớp chớp mắt mộthồi, chớp xong thì bắt đầu nhìn My Liễm Diễm.
“Cô bị đaumắt hột à? Chớp chớp chớp, đều là rau héo rồi còn chớp gì mà chớp? Còn chớp nữacũng không thể được chọn vào giỏ hoa quả tươi đâu”, My Liễm Diễm bĩu môi nói,“Về tiếp tục luyện tập”.
“Tôi khôngluyện nữa, bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296822/quyen-2-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.