Dương Minh Tuấn căn bản là chưa biết chuyện này, hắn ta chỉ biết là bản thân đã đưa Tô Minh Thư tới bệnh viện, cấp cứu và là phòng hồi sức VIP, chứ đâu biết chị ta chuyển xuống hạng phổ thông.
"Cái gì đây?, tôi đang ở đâu đây?, cái phòng gì vậy, sao nhiều người vậy? đây có phải phòng thương gia đâu, các người làm ăn kiểu gì vậy?"
Tô Minh Thư không vui mắng mỏ.
Chị ta đang ở phòng phổ thông, ngoài chị ta ra còn có những người khác, việc chị ta vừa tỉnh lại mắng mỏ, ra vẻ với một cô y tá lúc nửa đêm làm mọi người xung quanh tỉnh giấc, khó chịu ra mặt.
Thực chất Tô Minh Thư cũng chỉ là nhân viên bình thường, gia cảnh cũng bình thường xuất thân cũng chẳng cao quý, ngỡ chị ta sẽ yên phận sống một cuộc sống bình thường thì không, không hề con người bình thường nhưng giã tâm bất thường.
Chị ta có tham muốn trèo cao, việc ngã có đau hay không là còn tùy đối tượng, vùa hay Dương Minh Tuấn lại còn bắc thang qua cầu cho chị ta nữa, tất nhiên chị ta đâu có ngu để tuột mất, Dương Minh Tuấn tuy là biết Tô Minh Thư lừa dôi không trung thực, nhưng hắn ta nhận hết tất cả lỗi lầm về bản thân, tất cả chỉ muốn nài nỉ Tô Minh Thư suy nghĩ lại.
Vì được Dương Minh Tuấn đứng ra ủng hộ chị ta nên càng ngày càng bộc lộ cái bản chất thật, chị ta đâu coi mấy cái nhân viên bán hàng, mấy người xuất thân thấp kém, dù có công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-ghet-em/2906621/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.