cứ như vậy không biết bao lâu, Trịnh Tịch Như bị hành hạ thể xác, cơ thể cô không còn chút sức lực, người đàn ông đó cũng nhận ra, nhưng hắn ta chưa có ý đồ dừng lại, bên dưới vẫn đang ra vào, và sau đó hắn ta cũng đã đạt tới giới hạn, bụng dưới Trịnh Tịch Như đón nhận thứ chất lỏng nóng hổi đặc sệt. Bụng dưới bé nhỏ của cô bị lấp đầy bới thứ chất lỏng đó trở nên căng cứng. Cuối cùng, hắn ta cũng chịu rời khỏi, lập tức tất cả những gì Dương Minh Tuấn vừa giải phóng vừa rồi trào ra, rơi rớt xuống mặt sàn.
Dương Minh Tuấn mặc vội quần áo quay đầu bỏ đi, để lại Trịnh Tịch Như một mình trong phòng, đúng hắn ta không đeo bao, trong đầu Trịnh Tịch Như giờ chỉ toàn những hình ảnh ân ái lúc nãy, cả người trườn xuống giường, ngồi xuống mặt sàn lạnh lẽo, cô không muốn cảm thấy mỗi nơi trên người đều nóng ran như này, cô không muốn bản thân khó khăn thở đều nữa.
Do vậy cả người cô dần nằm xuống nền sàn mát lạnh, phần nào đó Trịnh Tịch Như mong bản thân có thể thoải mái, dễ chịu hơn. Cô thật sự không còn sức để lết nổi thân vào nhà tắm, bên dưới đau đớn, cảm giác còn giật giật từng cơn. Thứ chất lỏng kia hừa hay chãy dàn ra đùi trong, màu hơi ngả đỏ. Hóa ra máu son là đây sao?, máu trinh tiết của cô hòa cùng thứ hoang dã của người đàn ông đó sao. Thật ghê tởm, Trịnh Tịch Như nghĩ.
Dù sao cũng không thể để thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-ghet-em/2906622/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.