ngay lập tức có người đã nhận tin, biết rõ bệnh viện, phòng, số giường mà đến tìm Tô Minh Thư.
Có bóng dáng ai đó mặc áo trắng bác sĩ, tay đeo gang tay, mặt đeo khẩu trang, tóc chùm mền phẫu thuật đứng trước giường bệnh chị ta, nhẹ nhàng tiêm một thứ chất lỏng gì đó vào ống chuyền, và lặng lẽ rời đi.
Lúc sau có người bế xốc, đưa ra ngoài cổng sau, đặt chị ta lên một chiếc ô tô và rời đi.
Tất cả camera ghi lại đều bị xóa đi hoặc hỏng một cách khó giải thích. Vậy nên toàn bộ nhất cử nhất động của mấy tên được giao đều rất dứt khoát, không chút nào là sợ hãi đề phòng.
Tô Minh Thư bây giờ đang nằm trên xe bất tibhr, chị ta được đưa tới một phòng trị cũ rách, ẩm mốc. Giống như đã bị bỏ hoang rất lâu rồi, Bây giờ thuóc mê cũng đã hết tác dụng, Tô Minh Thư nheo mắt tỉnh dậy, chị ta không hiểu sao bản thân lại ởr đây, ngước mặt lên là một người đàn ông đang ngồi và hai tên tay sai đằng sau, bọn họ trông có vẻ không tôta đẹp gì cả.
"Các người là ai?"
"Trịnh Tịch Như dùng cái danh Dương phu nhân thuê các người sao?"
"đáng khinh!, tốt nhất là thả tôi ra, đừng hòng trách tôi."
Tô Minh Thư giận dữ thét lên.
Chị ta vẫn chưa hiểu là bản thân đang gặp nguy thì phải, người đàn ông ngồi giữa nhếch mép cười, lúc này hắn ta mới lên tiếng.
"Tô tiểu thư, chúng tôi có giao kèo muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-ghet-em/2906617/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.