Người đàn ông đó, Phạm Gia Khiêm nhìn bóng lưng rời đi của cô bất giác trở lên lạnh lùng, không xòn vẻ mặt vui vẻ thân thiện như ban đầu nữa, miệng còn lẩm bẩm gì đó. Có vẻ như khi trong phòng chỉ có Trịnh Tịch Như và Phạm Gia Khiêm, hắn ta trong lúc cô ngất đã làm gì đó, hình như là chụp lén!.
Phạm Gia Khiêm đã chụp lén khi cô đang chìm trong cơn mộng tưởng. Nụ cười trở lên tàn ác hơn, Phạm Gia Khiêm cởi một số cúc trên ngực, điên cuồng chụp thêm những tấm khác.
Phạm Gia Khiêm sau đó đóng cúc áo và rời khỏi phòng nhanh chóng, lúc đóng cửa phòng lại ánh mắt lại trở lên nham hiểm hơn.
Phạm Gia Khiêm không phải là người tốt rồi, Trịnh Tịch như đang gặp nguy hiểm, nếu vậy Dương Minh Tuấn có sẵn sàng bảo vệ cô không, hay hắn ta đang dằn vặt chìm đắm trong nỗi đau.
....
"Phòng ông Dương ở đây thưa tiểu thư!"
"dạ cảm ơn chị!"
Trong phòng chỉ lặng lẽ có ông Dương, không còn ạ khác. Trịnh Tịch Như thoáng buồn, Dương Minh Tuấn để ông mình, bơ vơ một mình chống chọi lại cái chết sao. Trịnh Tịch Như thất vọng.
Ông Dương đang nằm trên giường bệnh, xung quanh là các thiết bị máy móc, có máy trợ thở, có dây chuyền,..., Trịnh Tịch Như ghe từ cô y tá nói rằng ông Dương tim vẫn đậm nhưng cơ thể lại có chỉ số thấp, không đủ tiêu chuẩn nên ông ấy không tự thở được, hình như ông Dương không phải do phát bệnh ung thư mà là bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-ghet-em/2906594/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.