"Dương Minh Tuấn, Tô Minh Thư không liên quan gì đến tôi, người phụ nữ anh cho gọi đến cả dì Tư anh cũng cho họ nghỉ việc rồi, thì làm sao biết tôi làm gì chị ta?"
"Trịnh Tịch Như cô vẫn muốn khiêu khích tôi à?"
"Anh đang cưỡng ép tôi đó, đây là phạm tội rồi đấy Dương Minh Tuấn."
Trịnh Tịch Như vẫn cố gắng gồng mình chống lại sự áp đặt lạnh của Dương Minh Tuấn.
"Đừng quên tôi và cô kết hôn, chuyện vợ chồng cô đừng nhạy cảm như vậy"
"tôi không tự nguyện, anh không biết xấu hổ sao, Tô Minh Thư nhập viện thì anh lại qua đêm cùng tôi, ông Dương nguy kịch anh lại bỏ đi rồi đùng đùng quay lại kéo tôi ra đây để làm chuyện kinh tởm này, Dương Minh Tuấn tôi hỏi anh có còn là con người không vậy?"
Trịnh Tịch Như gương mặt hiện rõ vẻ bức xúc.
"Trịnh Tịch Như, ngay từ đầu sự xuất hiện của cô đã rất rắc rối, từ khi cô xuất hiện Minh Thư mới ra đi mãi mãi như vậy, ông tôi mới phát bệnh như vậy, tôi hay cô mới là con người."
Dương Minh Tuấn tức giận nói, đột ngột dừng xe lại, kéo cô ra ngoài.
"Đồ điên, bỏ tôi ra."
"Tốt nhất cô nên nghe lời, tôi không ngại làm một lần nữa đâu!"
"Biến đi, tên điên này", Trịnh Tịch Như dúng hết sức chống cự, cô không thể ra ngoài với bộ dạng này, cô đã quá nhục nhã khi bị hwts lần này đến lần khác làm nhục.
"Là cô tự chuốc lấy, đừng thắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-ghet-em/2906587/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.