Trịnh Tịch Như gương nhợt nhạt hơn trong thấy, chân tay cô thì cố gắng vịn vào mọi thứ xung quanh, còn đâu thân dưới bị hắn ta khống chế căn bản không thể di chuyển, tiếng thở của cô không đều, nó cứ yếu ớt, ngay cả miệng cô còn cố gắng hớp từng ngụm không khí, gã đằng ông bên trên thì điên cuồng ra vào, cô không hiểu Dương Minh Tuấn hận cô đến như nào, tại sao chỉ vì Tô Minh Thư mà lại thay lòng như vậy. Ngay từ bé bản thân cô khi biết Dương Minh Tuấn có người trong lòng bao nhiêu năm qua những cuộc hẹn gặp gỡ đều bị hủy đi một cách vô tình, vậy mà giờ kết hôn cô mới tưởng tượng được thế giới hôn nhân khi có kẻ thứ ba chen chân là như thế nào, giông bão đến mấy thì một chiếc ô không thể che cho cả ba người.
Tiếng thúc ngày càng mạnh mẽ hơn, bên dưới đã sưng đỏ nhưng người đàn ông đó không có ý định dừng lại, hắn ta cố tình banh rộng chân cô ra, bên dưới của thiếu nữ 18, đôi mươi hiện lên, người đàn pong đó cười nham hiểm, lấy tay xoa xoa cái thứ nhạy cảm, hành động ra vào cũng từ từ hơn, cái sự nhồn nhột này là như nào, cô co người lại, hai chân tự động mà khép vào, nhưng ngay sau đó lại bị banh ra một bên, tay kia vẫn xoa xoa chỗ đó đều đều.
"Tôi còn chưa thỏa mãn mà cô đã ra rồi, đúng là đê tiện, Trịnh Tịch Như, cái danh Dương phu nhân thật sự quá với cô rồi".
Trịnh Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-ghet-em/2906586/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.