cảm giác này là sao, cô bị Dương Minh Tuấn làm chuyện như vậy, cô không cam tâm rằng bản thân đã chấp nhận, hình như cô thật sự chạm tới khoái cảm rồi, cơ thể cô ngay từ đầu đã chấp nhận thứ này rồi. Nhưng tại sao, đừng như vậy, nó nhục nhã lắm.
Sương Minh Tuấn giống như tên điên, hắn ta thỏa mãn ra vào, gương mặt giễu cợt, ánh mắt khinh bỉ nhìn người phụ nữ trong lòng dần bị thu phục.
"Trịnh Tịch Như là sao đây? dáng vẻ này của cô..."
Đúng Trịnh Tịch Như cơ thể co giật từng cơn, tuy đôi mày cau lại nhưng từng nhịp từng nhịp của người đàn ông kia cô không tài nào ngừng lại hành vi sinh lý đó được.
Bụng dưới của cô cứ nhấp nhổm, đại khái như bị cộm lên từ bên trong, nhưng như vậy là không đủ, Dương Minh Tuấn hai một tay thì ôm chặt ông cô, tay kia thì nhấn vào chiếc bụng dưới đáng thương của cô, áp lực khi bị nhấn xuống là không nhỏ, cộng thêm thứ nam tính kia lại ra vào liên tục, Trịnh Tịch Như ưỡn người ra đằng sau lại nhanh chóng giật người ra đằng trước, cả người như không còn lực mà trực tiếp nằm vào vòm ngực rộng lớn của Dương Minh Tuấn, hơi thở nóng ra của cô phả vào khoang ngực ấy, Dương Minh Tuấn có chút khựng lại, nhưng đâu lại vào đó....
Cái cảm giác nóng và áp lực của người đàn ông kia, chất lỏng cơ thể cô trực tiếp tràn ra theo mỗi nhịp, đây cps phải là cô đang "lên đỉnh" sao?, người đàn ông kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-ghet-em/2906583/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.