Phạm Gia Khiêm đưa cô vào một nhà hàng gần đó, cả hai người tuy không thân thiết nhưng cũng lịch sụe cười nói.
"Mỗi khi tan trực ca đêm, anh hay ăn ở đây, nhà hàng này lâu đời lắm đó."
"Hóa ra cũng có nhà hàng gần khu mình sống, em hơi bất ngờ đấy"
Phạm Gia Khiêm và Trịnh Tịch Như cùng nhau thưởng tbuwcs món mì truyền thống, công nhận khi đói đến lả người thì bữa nay cô ăn nhiều hơn mọi khi, cũng ngon hơn mọi khi, thậm chí còn húp hết cả nước mì.
"em ăn trông ngon miệng quá!"
"à em chưa ăn sáng nên có chút đói"
"ra là vậy..."
bụng cũng no căng, cô cảm ơn Phạm Gia Khiêm không ít, dù sao thì bây giờ bụng cũng đã no, trước mắt nên tạm biệt Phạm Gia Khiêm, đâu thể để anh ấy trở đi đây đi đó được. Trịnh Tịch Như xin phép rời đi, cô cũng không quên cảm ơn thêm lần nữa. Khi đẩy cửa bước ra ngoài thì lù lù Dương Minh Tuấn ngồi trong xe ánh mắt tức giận xuy xét cô.
Dương Minh Tuấn sao biết cô ở đây, trưa nay cô đã để lại lời nhắn là không ăn cơm ở nhà mà, Điện thoại thì bị mất tích đâu đó hay bị ai đó giữ, tiền mặt trong người cũng không có, vừa bước ra cửa lại đụng mặt Dương Minh Tuấn. Đúng là rất áp lực
"Lên xe...!"
Hắn ta chưa kịp nói xong cô liền quay người rời đi luôn, bây giờ ở lại sẽ phải đối mặt với hắn ta, không biết sẽ dở trò gì, ngược lại phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-ghet-em/2906578/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.