Edit by: KlaraHa1314
~~~~~~~~~~~~~~~
"Chú......"
Diệp Tang hé miệng, ứa nước mắt nói: "Chú, sao chú có thể bóp nát quả trứng?"
"Cái này không phải trứng của chú."
Mộ Sâm giật giật khóe môi, gằn từng chữ một, thiếu chút nữa không nhịn được mà bóp chết nhãi ranh này.
Anh hít một hơi thật sâu.
Anh hơi ngước mắt, nhàn nhạt liếc nhìn quả trứng gà bị bóp nát đang nằm trong tay Diệp Tang, nhìn thấy cô nhóc rơi nước mắt, như có thể khóc trong giây tiếp theo, anh nhếch môi, mỉm cười: "Đây là trứng của cháu."
Diệp Tang bẹp cái miệng nhỏ một cái, có chút muốn khóc.
Bé trứng ở chung với bé một ngày, ô ô ô.
Tự nhiên bị Mộ Sâm vô tình bóp nát.
Tiểu gia hỏa thật đau lòng.
Người khởi xướng là Mộ Sâm lại còn không biết mà thọc đao vào tim bé.
Anh nhìn quả trứng trong tay Diệp Tang, nửa ngày, anh mới nín cười khẽ mở miệng:
"Bạn nhỏ."
Một Sân không kìm lòng được, nhàn nhạt nói: "Trứng của cháu..."
Dừng một chút, Mộ Sâm nói: "...... Nát."
"......" Đôi mắt của Diệp Tang rưng rưng, thút tha thút thít ô oa một tiếng, cảm xúc hoàn toàn suy sụp khóc lên tiếng: "Oa --"
Quá khi dễ người!
Ô ô ô.
Diệp Tang từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ phải chịu ủy khuất như thế này!
Mộ Sâm: "......"
Anh bị ồn ào đến đau đầu, ngước mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm tiểu gia hỏa kia, hoàn toàn tức giận bật cười, "Con mẹ nó tôi bị cháu nói trứng nát còn không có khóc, thế mà cháu lại khóc?"
Diệp Tang không để ý tới anh, khóc đến đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1107055/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.