Edit by: KlaraHa1314
~~~~~~~~~~~~~~~
Hoắc Nghiêu lặng lẽ cúp điện thoại, đối mặt với một đám cổ đông đang hoang mang, vẻ mặt không chút thay đổi, bình tĩnh nói:
"Tiếp tục."
Các cổ đông: "......"
*
Diệp Tang quả nhiên đã ngủ, bé chu miệng nhỏ nhắn vì quá buồn ngủ.
Kết quả đang ngủ ngon, vì nhớ thương bài kiểm tra nên tỉnh ngủ, theo bản năng che lại cái túi nhỏ, chùm tóc dựng thẳng lên.
Chó con lười biếng phe phẩy cái đuôi, liếc cô nhóc một cái.
Điên khùng, hơn phân nửa đêm có thể hay không đừng dọa người như vậy.
Diệp Tang ôm lấy khuôn mặt nhỏ mềm mại, ngây ngô nói, "... Tang Tang mơ thấy ác mộng......"
...... Bé mơ thấy bị năm ba ba đuổi theo tét mông vì bài kiểm tra không đủ tiêu chuẩn.
Quá, thật là đáng sợ.
Bé vẫn là bảo bảo năm tuổi.
Tại sao lại trải qua một giấc mơ khủng khiếp như vậy.
Tiểu gia hỏa run rẩy rớt nước mắt, cả người đều không ổn.
Năm ba ba, năm lần kích thích thơ ấu.
Người bình thường không bao giờ có thể tưởng tượng được kích thích này của bé.
Chó con lắc cái đuôi, mắt trợn trắng, lười biếng nằm ở cuối giường ngủ.
Diệp Tang từ trên giường bò dậy, ý thức được mình còn chưa ăn cơm, bé bẹp miệng, đeo túi nhỏ lên, trên người mặc một bộ đồ ngủ hình thỏ bông, trên đỉnh đầu là lỗ tai thỏ mềm như bông đang gục xuống.
Bóng dáng tiểu gia hỏa lắc lư bước ra cửa như một chú chim cánh cụt nhỏ.
Tự nhớ lại đường đi, Diệp Tang thuận lợi tìm được thư phòng của Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1107054/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.