Quý Vân Bạch nhìn tôi khóc xong, sau đó cậu ta đưa tôi về nhà.
"Tôi cũng là một bước trong kế hoạch của cậu đúng không?" Tôi vẫn chưa từ bỏ ý định.
"Ừ."
Tuy rằng đã sớm đoán được đáp án, nhưng chính miệng nghe được, tôi vẫn thấy đau khổ đến khó thở.
"Nhưng em cũng là biến số duy nhất." Quý Vân Bạch đau lòng nhìn tôi.
"Muốn hỏi tôi có thật lòng hay không?" Cậu ta cười hỏi tôi.
"Không, lúc đầu thì không. Em gái tôi đã từng chân thành đối xử tốt với em, nhưng sự chân thành đó có phải cái em muốn không? Vu Hoan Hoan? Buổi tối đi ngủ em có mơ thấy nó không?
Em có thấy nó khóc không? Em có ôm lấy nó không?"
"Rốt cuộc cậu còn muốn làm gì, còn chưa dừng tay lại sao?" Tôi bật khóc..
Mà cậu ta vẫn nhìn tôi cười, "Không phải tất cả chỉ mới bắt đầu à?"
Tôi suy sụp.
Điên rồi!
Tôi trở về nhà và thề sẽ không bao giờ gặp lại cậu ta nữa.
Tôi viết trong nhật ký:
"Quý Vân Bạch có một người em gái tên Quý Lan, cô ấy là người bạn duy nhất thời trung học của tôi.
Nửa năm trước cô ấy chết trước mắt tôi, rất nhiều nam sinh nhìn chằm chằm vào váy của cô ấy.
Tôi đang làm bài tập trong lớp, tay tôi đang run rẩy, tôi đã không dám lên tiếng vì cô ấy.
Lúc cảnh sát Đàm đến ghi chép, tôi không dám nói hết những gì tôi nhìn thấy, tôi không dám nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-hai-ke-bien-thai-cung-theo-doi/2668998/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.