Trong thời gian ở phủ Thẩm Quốc công, Thẩm Hòa quen biết thêm rất nhiều bạn mới,
Ví dụ như ông bà ngoại mà cậu chưa gặp bao giờ.
Thời điểm Thẩm Hòa nghe tin gia đình Liễu Thị lang đến bái phỏng thì không khỏi hưng phấn.
Ông bà nội và ông bố chết tiệt kia đều giống với ông bà và bố cậu ở hiện đại.
Có lẽ nào nhà ngoại cũng vậy chăng!
Thế nhưng khi Thẩm Hòa được bế vào phòng khách, trông thấy Liễu Thị lang và Thị lang phu nhân thì có chút bối rối.
Cho đến khi được bà nội nhét vào tay người lạ mặt kia thì cậu mới ý thức được, hóa ra đây là ông bà ngoại của mình ở thế giới này.
Liễu Thị lang ngoài 50 tuổi, để một chòm râu, nhìn sơ rất có phong độ trí thức văn nhã..
Khi ôm lấy Thẩm Hòa, ông và Liễu phu nhân đều cười lên rất ôn hòa, cùng nhau dỗ bé.
Họ không để lộ cảm xúc ra ngoài lúc dỗ trẻ con như hai vợ chồng lão Quốc công và lão phu nhân.
Cuối cùng vẫn là lão phu nhân nhéo má Thẩm Hòa rồi cười nói: "Tiểu Hòa, đây là ông bà ngoại của con đó."
Xưng hô này rất khó với con nít, Liễu Thị lang cười: "Thằng bé chỉ mới bây lớn, không gọi được đâu."
Lão Quốc công đắc ý nói: "Ông thông gia à! Đừng có coi thường Tiểu Hòa. Nó đã biết gọi ông bà nội rồi, đến cả tên của hai đứa nha hoàn cũng gọi được nốt."
Như thể vô cùng mát dạ khi có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-be-cong-nam-chinh-truyen-quyen-muu/3369893/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.