Thẩm Hòa luôn luôn nhớ rõ "công dụng" của chính mình.
Cậu phải tạo quan hệ tốt với ông bà, phải khiến họ càng yêu mến mình hơn.
Vì vậy, trước khi xe ngựa lăn bánh, Thẩm Hòa còn không quên thò đầu ra cửa sổ cười với ông bà nội của mình thêm một cái.
Thấy ông bà phiên bản trẻ cứ lưu luyến nhìn theo không rời thì Thẩm Hòa đã biết, mình thành công rồi.
Cho dù là phiên bản 2.0 hay đời thật thì ông bà vẫn thương cậu y như nhau.
Chỉ có cha 2.0 là một gã cha tồi thôi. Thẩm Hòa nghĩ đến thôi đã muốn đấm rồi.
Thẩm Hòa càng nghĩ càng tức, đột nhiên bị một đôi tay luồn dưới nách, kéo cậu vào một cái ôm.
Sau đó bị ép xoay người lại, mặt đối mặt với nam chính.
Tiểu Thái tử đặt đứa bé trên đùi, đưa mặt về phía mình, hai tay đỡ sau lưng, để cho nhóc ngả lên hai cánh tay mà nghiêm túc đối mặt với hắn.
Thẩm Hòa bị tình thế này làm kinh hoảng, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm nam chính không dám nhúc nhích.
Không phải chứ?
Chẳng nhẽ nam chính đứa con của số phận đã phát hiện thân phận người xuyên không của cậu nên muốn tử hình cậu ngay tại chỗ này?
Cậu mím môi, không dám thở.
Lại thấy nam chính bày ra gương mặt thiếu niên nghiêm túc mà dạy dỗ bánh bao một tuổi: "Lòng người xấu xa lắm."
Thẩm Hòa: "?"
Nam chính của tôi ơi anh nói cái quái gì vậy?
Đây là chuyện có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-be-cong-nam-chinh-truyen-quyen-muu/3313587/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.