Vào ngày Hứa Thiến từ chức, mối quan hệ giữa cô và gia đình hoàn toàn sụp đổ.
Mẹ cô tức giận, mắng nhiếc gần một ngày trời: “Mày nghĩ cái nghề này dễ dàng lắm sao! Mày muốn nghỉ là nghỉ! Mày có biết bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm vào bát cơm này của mày không!”
“Mày ở lại trường tiểu học Nam Khê làm giáo viên, sau này mới có thể giúp đỡ em trai mày, vậy mà mày lại từ chức!”
“Mày cũng đâu còn nhỏ nữa, tưởng rằng mình mới tốt nghiệp Đại học sao? Mày từ bỏ công việc này, sau này tìm đâu ra đối tượng? Không có đối tượng, thì sính lễ ở đâu ra?”
Hứa Thiến vô cùng bình thản, cô thu dọn vali, nhàn nhạt nói: “Con có tìm bạn đời hay không, cũng không đến lượt bố mẹ nhận sính lễ. Bố mẹ nên từ bỏ ý định này đi.”
“Mày… mày dám! Trừ phi mày từ mặt mẹ mày, từ mặt cả bố mày.”
Hứa Thiến dọn sạch tủ quần áo và toàn bộ những thứ thuộc về cô.
Dù sao ở trong cái nhà này, cô cũng chẳng có gì nhiều.
“Mày quay lại!” Mẹ cô đuổi theo: “Ai cho phép mày chuyển nhà?”
“Không phải chuyển nhà.” Hứa Thiến đứng ở cửa, bình tĩnh nói: “Con muốn rời đi.”
“Mày muốn đi đâu?”
“Con sẽ không nói cho mẹ biết con sẽ đi đâu.” Cô lấy di động ra, rút sim điện thoại rồi bẻ làm đôi: “Số điện thoại cũ sẽ không dùng nữa, và số mới con cũng sẽ không nói cho hai người.”
“Hứa Thiến, mày có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-cong-chua/2823565/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.