Đêm đó, cuối cùng Lý Quyết cũng không đến.
Anh dùng hành động thực tế để chứng minh với cô, những gì anh theo đuổi… cũng không chỉ là mỗi khoảnh khắc này.
Mấy tháng sau, Hứa Thiến thuận lợi thi đậu làm một nhân viên công vụ nhỏ ở Nam Khê, trở thành một giáo viên dạy âm nhạc cho tiểu học.
Công việc của cô thường rất nhàn, lúc có tiết thì dạy các bạn nhỏ ca hát, nhảy múa.
Lúc không có tiết, có thể tự do sắp xếp thời gian cho mình.
Công việc tuy ổn định nhưng tiền lương cũng không tính là cao, nhưng cũng không thấp. Mặc dù không thể so sánh với mức lương trung bình ở thành phố Đông Hải, nhưng đây là quê hương, nhưng thu nhập cũng xem như là ổn định.
Một khi đã xác định được công việc thì các bà cô, bà thím trong nhà và các cô giáo lớn tuổi trong trường, cũng bắt đầu nhiệt tình giới thiệu đối tượng làm quen cho cô.
Hứa Thiến cũng không bài xích, đón ý nói hùa theo. Tạm thời cứ đi từng bước tính từng bước vậy, cô hiểu nhất chính là chọn lựa.
Bởi vì Hứa Thiến trẻ tuổi xinh đẹp, lại làm giáo viên trong biên chế, cho nên đối tượng làm quen cũng có chất lượng cao hơn.
Nhưng mà chọn đến chọn đi, khoảng hai năm, cô vẫn mãi không tìm được đối tượng hợp với mình.
Có lẽ, là bởi vì trong lòng sớm đã có người, cho nên cô… không thấy đối phương có điều kiện tốt, rốt cuộc vẫn thấy không yên lòng.
Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-cong-chua/2823566/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.