Tác giả: Nam Thành Cố Lý
Dịch: Duật Lam
Có một khoảng thời gian dài bên giường bệnh của tôi luôn trống không, ngoại trừ bác sĩ Triệu thỉnh thoảng có thời gian rảnh đến thăm và trò chuyện cùng tôi ra, cũng chẳng còn ai khác nữa.
Tôi thì lại muốn bác sĩ Triệu cũng đừng đến nữa, lần nào anh ta cũng nói mấy câu đó, lấy cớ quan tâm để đến khuyên bảo tôi chữa trị, tôi còn nhịn không nổi muốn hỏi anh ta có phải tôi chữa trị thì anh ta sẽ được chia phần trăm hay không.
Mỗi lần như thế anh ta đều bảo tôi cút đi.
Tiếc là tôi đang nằm viện, không cút được.
Tôi cho rằng những ngày tiếp theo vẫn sẽ trải qua như thế, nhưng hôm đó Tạ Thần lại xuất hiện trước giường bệnh của tôi.
Vài ngày không gặp anh tiều tụy đi nhiều, tuy đã thay một bộ quần áo sạch sẽ, lại chẳng thể che giấu nổi mùi hương thuốc lá trên người anh.
Tạ Thần không thích hút thuốc, bởi vậy cho dù chỉ có chút ít mùi khói thuốc tôi cũng dễ dàng phát hiện ra.
“Không phải là kêu anh đừng đến nữa à?”
Quay lưng với anh thì nói ra biết bao lời cay độc, nhưng đối mặt cùng anh thì đến nửa chữ cũng chẳng cất được thành lời.
Anh không nói gì chỉ ôm tôi vào lòng, cằm đặt lên đỉnh đầu tôi, “Tống Vọng, anh mơ thấy em không còn nữa.”
Tôi đẩy anh ra, “Anh bày dáng vẻ này cho ai nhìn đây?”
“Tống Vọng, tương lai có ra sao bây giờ chúng ta đừng nghĩ đến nữa, nếu em không muốn tiếp tục chữa trị thì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-van-hoan/231865/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.