Đường Táp người cũng như tên, vô cùng dữ dội.
Ném một dao tới rồi quay đầu nhìn trận Cửu Trùng, không chút sứt mẻ nào.
Xem ra trận không hề ảnh hưởng tới người lập trận.
Đường Táp ném một ánh mắt tới, chỉ trận Cửu Trùng ở sau lưng: “Phụng Thất!”
Phụng Hoàng nhận lệnh, quanh quẩn ở ngoài trận Cửu Trùng thử đốt lửa xuống Rồng trong trận.
Câu Trần cũng đỏ mắt lên, không giống với lúc ở nơi chôn tình của Nữ Oa đánh với Đường Táp, lần này hắn không hề sợ hãi, thấy Đằng Xà bị thương lập tức mất hết lý trí, cơn giận bốc lên đến Thần cũng dám cắn.
Câu Trần nhằm về phía cổ họng Đường Táp cắn tới, Đường Táp trở dao đâm mạnh vào cổ họng Câu Trần, máu phún đầy người.
Đường Táp vội vàng buông tay, lùi về sau một bước móc thêm một cây dao ra, sau khi điều chỉnh góc độ xong thì xông lên lần nữa.
Vẻ mặt cô bình tĩnh không chút sợ hãi, máu bắn tung tóe như cầu vồng mà hai tay cô nhuốm đầy máu, hai cái tay một trước một sao cầm chắc dao sượt qua bên người Câu Trần, trong vòng mấy giây đâm mười mấy nhát dao xuống.
Cô vứt Câu Trần, chuyển mục tiêu khác.
Đằng Xà chưa chết, cũng phải, Thượng Cổ đến tình nào có thể dễ dàng rơi xuống dưới lưỡi dao của người phàm như vậy.
Đường Táp kéo Đằng Xà lên: “Chọn đi, ngươi chết trước hay là hắn chết trước.”
Dao của Đường Táp chỉ Câu Trần, nói với Đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-chi-co-toi-la-nguoi/2835588/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.